Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

LỜI RU MÙA ĐÔNG


"Có những yêu thương chợt rơi vào quên lãng
Ta đã đi qua không một chút vấn vương" *
Dẫu chẳng cố tình quên đi những con đường
Nơi bước chân vội vàng không dừng lại

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU


Em chợt nghe như tiếng anh thầm gọi
Về đi em ngày Hà Nội cuối thu
Về đi em trời trở gió sang mùa
Hàng sấu bên đường lá trải vàng mặt phố

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

SẦU ĐÊM

Em lặng nghe 
trong đêm 
tiếng lệ rơi


Những giọt buồn
đắng lòng
mặn chát

BÓNG CHIỀU


Lần đầu chúng mình hẹn nhau
Tìm về nơi xưa khi mùa thu đổ lá
Nắm tay nhau công viên chiều rất lạ
Vàng rực không gian lá nghiêng ngả rơi đầy

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2016

MÙA THU HÀ NỘI TRONG THƠ TRÚC VÀNG - Tác giả: N2E



Hà Nội mùa thu thật quyến rũ. Ai đã từng sống ở Hà Nội, khi đi xa cũng quay quắt nhớ về mùa thu nơi đây. Mùa thu Hà nội không chỉ là trời trong vắt, không khí mát lành, vườn cây lá đổ ... Mùa thu Hà Nội có cái nét không đâu có được mà chỉ có những người yêu say đắm Hà Nội mới có thể cảm nhận.

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

PHÔI PHAI



Nhắm mắt 
ta mơ về một miền rất xa
Nơi có mùa thu và sắc vàng của lá
Những con đường
mưa giăng giăng đến lạ
Bước chân quen theo lối cũ ta về

GÓC PHỐ


Vẫn còn đó góc phố của ngày qua ..

Hà Nội có góc phố
Thu về lá vàng bay
Hương sấu còn đọng mãi
Bước chân ai lối này

Hà Nội có góc phố
Cà phê quán bên đường
Bản nhạc nào du dương
Gọi ta về miền nhớ

Vẫn còn những con phố
Trong ký ức người xa
Vẫn còn những loài hoa
Toả hương thầm lặng lẽ...

Trúc Vàng
11/10/2016

TIẾC



Sao ngày ấy
chúng mình không yêu nhau
Để ngôi nhà xinh có hoa bên cửa sổ
Để tiếng trẻ thơ rộn vui bỡ ngỡ
Và bức tranh yêu được vẽ cho.mình ...
Trúc Vàng
20/9/2016

QUÊ VIỆT TÔI


Quê Việt tôi
có màu xanh của lũy tre làng
Có cây đa và cánh đồng vàng một màu lúa chín
Có cánh cò bay lả bay la chao nghiêng bịn rịn
Đậu vào câu hát đêm mưa

NỖI NHỚ VÀ EM



Anh đi nhé
em yêu đừng khóc nữa
Chưa biết khi nào anh trở lại cùng em
Xin đừng buồn
khi anh không ở bên
Để bờ vai anh làm gối mềm
ru em trong những đêm xa nhớ

TRỞ VỀ


Em trở về ngang qua lối nhà anh
Hà Nội mưa giăng trắng trời xối xả
Mưa mịt mù như xóa đi tất cả
Chút giận hờn còn đâu đó trong em

CHƠI VƠI


Thu về 
xao xuyến 
lá vàng rơi
Thương lắm
tình tôi
một góc trời
Làm sao
không nhớ
không buồn nhỉ
Một chút
chạnh lòng
chút chơi vơi ...
Trúc Vàng
6/9/2016

GỌI SẾP BẰNG ANH


100% bịa nhé
Khi nhà cháu 30 tuổi thì Sếp đã trên bảy mươi tuổi. Đấy là sau này mới biết chứ lúc ấy chả ai nói cho nhà cháu biết đâu. Tóc Sếp thì vẫn đen, mặt Sếp đã đẹp thì chớ mà lại chả thấy nếp nhăn nào. Dáng Sếp lại cao ráo, đi đứng nhanh nhẹn và rất phong độ nữa chứ. Thế nên từ lúc về làm việc thấy Sếp trẻ quá nên nhà cháu cứ hồn nhiên gọi Sếp bằng anh.
Cũng cứ đơn giản nhà cháu nghĩ chắc sếp chừng độ bốn vài ba nhát là cùng nên mới vô tư thế chứ vô tư nữa thì cũng chẳng hề hấn gì.

MÃI YÊU


Tự hỏi lòng mình sao ta lại mãi yêu
Sao cứ nhớ khi cố tình quên lãng
Yêu cả nắng trưa yêu cả chiều bảng lảng
Yêu góc phố quen yêu cả lối ai về

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

NẾU CÓ THỂ


Sao không thể một lần mình gặp gỡ
Để nói cùng nhau những day dứt chạnh lòng
Em cứ loanh quanh như đứng trước cơn giông
Nửa muốn tránh nửa muốn cùng vần vũ

ĐÔI BỜ


Trời về đêm từng giọt mưa rơi rơi
Nghe lòng mình buồn dâng chơi vơi
Cỏ cây trong vườn lạnh ướt
Mưa vẫn ồn ào gõ nhịp đầy vơi

VÉ VÀO CỬA


Anh là giám đốc một cơ quan thuộc Bộ, thuộc diện đẹp trai. Năm anh 55 tuổi thì ly hôn với vợ. Sau đấy ít lâu nghe tin anh làm đám cưới với một đồng nghiệp nữ cùng cơ quan kém anh tròn đúng 2 con giáp. Anh mãn nguyện lắm vì đi đâu cũng được mọi người tung hê, tán thưởng (sếp mà) nào là vợ anh trẻ quá, nào là vợ anh xinh quá, nào là 2 người nhìn rất xứng đôi ..

YÊU MÃI KHÔNG THÔI



Đã đôi lần mình ngồi bên nhau
Say sưa hát vang "Bản tình ca bất tận"*
Những nhớ thương xốn xang từ con tim muôn đời cần mẫn
Cứ miệt mài thổn thức nói lời yêu

ĐÒ CHIỀU


Tròng trành nghiêng ngả ngả nghiêng
Bốn bề sóng vỗ con thuyền lênh đênh
Bồng bềnh mặt nước mông mênh
Mây bay về rặng núi chênh vênh chờ
Chỉ còn ta với giấc mơ
Tìm về bến đậu ngẩn ngơ trong chiều ...

Hoàng 
Trúc 
8/8/2016

Ps: Hình ảnh từ internet và chỉ mang tính minh họa

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

LẶNG LẼ


Lặng lẽ ta về 
tìm lại chút hương xưa
Thương giấc mơ trưa
đã dần vào dĩ vãng
Tìm lại vấn vương
đã giấu vào quên lãng
Tìm lại người thương
đã quên bước chân về ...
Hoàng Trúc
29/7/2016

VIẾNG ANH (Viết cho Ngày 27/7)


Em mang về nơi đây
những bông hồng thắm đỏ
Và cả những nụ hoa sáng nay 
còn chưa kịp nở
Đặt lên mộ anh và đồng đội đã đi xa

TÌNH SI


Chợ tình ai bán ai mua
Chút duyên còn lại trời trưa nắng chiều
Cuộc đời cũng lắm phiêu diêu
Người đi kẻ ở trăm điều ngổn ngang
Chợ tình duyên nợ đa mang
Gặp nhau rồi lại ngỡ ngàng biệt ly
Trăm năm lỗi hẹn duyên thì
Thương người thương cả tình si dại khờ ...
Hoàng 
Trúc 
26/7/2016

DẠI KHỜ



Em dại khờ nên chờ đợi lời yêu
Để cuối đời vẫn chìm trong hy vọng
Anh có thể quên nhưng con tim em vẫn nóng
Vẫn còn nghe rạo rực thuở xuân thì ...
Hoàng Trúc
25/7/2016

NGƯỢC


Ngược dòng đời ngược nỗi nhớ tìm nhau
Ngược những niềm đau ngược nỗi sầu héo hắt
Ngược những lối quen ngược bóng chiều nắng tắt
Ngược gió heo may ngược đông tới não nề

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

HỘI NGƯỜI CAO TUỔI


(Đọc xong cấm cười các bác nhé)

Cách đây hơn một tháng bác tổ trưởng dân phố chỗ nhà cháu ở dẫn một bác gái cũng khá lớn tuổi sang nhà cháu và giới thiệu "đây là bác H. - Chi hội trưởng Chi hội Người cao tuổi của Khu phố".

THÔI EM ĐỪNG KHÓC



Thôi nào hãy nín đi em
Đừng để lệ rơi lăn dài trên má
Hãy đứng lên em và quên đi tất cả
Dẫu ngọt ngào quá khứ cũng đã xa

NƯỚC MẮT CỦA MẸ



Mấy hôm nay trở giời mẹ tôi lại mệt và khó chịu. Mẹ tôi cũng đau hơn và ăn uống cũng không còn được như mấy bữa trước. Nhìn thấy mẹ càng ngày càng bé nhỏ trên cái giường cứ mỗi ngày lại cảm giác thênh thang hơn mà lòng con cháu cứ đau thắt lại.

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

QUÊN


Em sợ một ngày ta sẽ quên nhau
Quên cả nỗi đau đã làm mình tê tái
Quên cả nụ hôn say nồng trong mê mải
Quên cả đợi chờ quay quắt lúc đêm sang

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

CỨ LÀ MÃI THÔI


Cứ là nhớ cứ là thương
Cứ là vời vợi con đường dần xa
Cùng chung một mảnh trăng ngà
Ngóng nhau từ dạo nắng tà vấn vương

EM LÀM VIỆC Ở CÔNG TY VỆ SINH ANH Ạ 😄



Thật 100 % 

Lúc mới tốt nghiệp về nước tôi được phân công về nhận công tác ở một đơn vị thuộc một Bộ. Phòng làm việc của tôi có trên chục người, toàn các cô chú kính đeo trễ tới tận đầu mũi. Phòng có 14 người thì đến cả chục người tốt nghiệp từ nước ngoài về. Cả cơ quan thì đến 3/4 là con ông cháu cha và cũng đều tốt nghiệp như vậy nên chúng tôi hay gọi đùa là "Vườn trẻ chim non".

Tôi lúc đó là cô gái trẻ nhất phòng và mặt mũi còn đầy bơ sữa. Ngoài công việc chuyên môn được trưởng phòng phân công tôi còn có nhiệm vụ trực điện thoại cho cả phòng. Việc này đôi khi cũng vui và buồn cười phết.

DỞ HƠI


Rảnh rỗi
ngồi buồn
xếp chữ chơi

Loanh quanh
luẩn quẩn
mấy chuyện đời
Góp vui
dăm thứ
cùng bạn hữu
Chỉ có
vậy thôi -
những dở hơi ... 
😄😄


Hoàng 
Trúc 
28/5/2016

LY TRÀ SỮA




Chàng con rể người Anh rất thích uống trà theo kiểu Anh, loại trà đen pha với chút sữa tươi không đường. Một ngày con có thể uống bất cứ lúc nào con muốn. Nghe nói người Anh uống trà 6 lần trong ngày đấy.
Cũng phải thôi vì ở Anh người ta yêu thích trà đến mức họ đã nói đùa rằng: "Nước Anh có thể thiếu Nữ Hoàng chứ không thể thiếu Trà được". Con rể rất tự hào về loại thức uống truyền thống của dân tộc mình.

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

CHỈ LÀ NGÓNG THÔI


Cứ nhủ lòng đấy không phải là yêu
Để cố quên đi những xốn xang chiều 
Mà sao ta cứ chờ cứ ngóng
Mong nhận mỗi ngày từ nơi ấy lời yêu

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

ĐỊNH MỆNH


Mình đã khi nào gặp nhau chưa anh
Mà sao dấu yêu cứ nồng nàn đến thế
Cứ tựa như lâu lắm rồi có thể
Trong mơ hồ ở đâu đó thật xa

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

CHỈ LÀ EM RẤT NHỚ



Chỉ là em rất nhớ anh thôi
Nhớ ghế đá mình ngồi bờ vai anh em tựa
Nhớ cái nắm tay khi qua đường lần lữa
Anh từng dắt em xuống phố lúc đông người

"VỊT GIỜI" CỦA MẸ


Mẹ tôi lấy chồng và sinh được cả thảy tám đứa con, nhưng mãi đến đứa cuối cùng mới là "thằng chống gậy". Ngày ấy mặc dù còn rất nhỏ nhưng tôi nhớ bà nội vẫn gọi chị em tôi là "một lũ vịt giời".

Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2016

VỀ NHÀ



Chuông cổng vừa dứt tôi đã thấy bố lật đật chạy ra. Vừa mở khóa cổng bố vừa trách khéo con gái:- Sao con về mà không điện thoại báo cho bố biết. Con đã ăn gì chưa? - Con sợ điện thoại báo trước rồi bố mẹ lại mong. Con cũng chưa ăn nhưng bố đừng lo. Tý nữa con mua bún chả gần nhà ăn cũng được. Vừa trả lời bố tôi vừa kéo va ly vào nhà.

BẰNG LĂNG TÍM



Có một nỗi nhớ chẳng thể gọi thành tên
Nhẹ nhàng đến như cơn mưa chiều hạ
Bằng lăng tím sao mong manh sắc lạ
Níu chút bồi hồi bên góc phố ngày thơ

ẢO ẢNH GIẤC MƠ HOA


Một chiều thứ bảy tôi chìm vào giấc mơ trưa. Tôi mơ thấy mình đang đi dạo trên cánh đồng hoa diên vĩ tím ở một vùng nào đấy xa xôi, một màu tím hoang hoải. Rồi tôi ao ước giá có được một bình hoa diên vĩ màu tím ấy hiện diện trong căn phòng nhỏ của mình.

Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

ĐI TÌM MỘ CHÚ


Bố viếng mộ chú tại Nghĩa trang liệt sĩ X. Mỹ Chánh,
H. Phù Mỹ, T. Bình Định năm 1994 
Năm 1976 sau ngày Miền Nam hoàn toàn giải phóng không lâu bố đã quyết định lên tàu vào Nam đi tìm mộ chú ruột tôi theo địa chỉ ghi trên giấy báo tử của đơn vị. Mọi người trong gia đình không thể ngăn bố tôi chậm lại. Bố bảo "hãy để cho bố đi vì bố thấy thương bà nội, thương chú lắm. Nếu không tìm được mộ chú thì bố không ăn ngon ngủ yên được".

LAVENDER



Một chút hương nồng hoa tím mơ
Gửi mây gửi gió gửi trăng mờ
Mang theo thương nhớ về nơi ấy
Ấm áp chiều nay khúc nhạc thơ ..
Trúc Vàng
21/4/2016

ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI


Nghe trong trời chiều hàng cây nhỏ lao xao
Nghiêng cành lá nhẹ lay theo mát lành cơn gió
Dường có tiếng thì thầm lời yêu rất nhỏ
Lá, gió bên nhau trong duyên nợ tơ trời

BUÔNG



Chỉ là một cái buông tay
Nhưng sao nghe tiếng lòng nặng trĩu
Trời trở gió con đường về khúc khuỷu
Khúc thụy du tràn ngập giấc mơ chiều

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

THÁNG TƯ VỀ



Tháng tư về nghe thổn thức mưa rơi
Một thoáng chơi vơi mơ con đường đầy nắng
Em chông chênh bên phố xưa tĩnh lặng
Chút giận hờn sao còn đấy nỗi đau

CÀ PHÊ SÁNG



Đang ngồi ăn sáng uống cà phê trong quán HighLand Coffee gần nhà, tự nhiên nghe được mẩu đối thoại nhỏ của 2 người phụ nữ xinh đẹp ngồi cách đấy không xa. Họ cũng giống mình đang cà phê ăn sáng.
- Chẳng biết mọi người thế nào chứ mình thấy trong gia đình đàn ông thì cần vợ, chỉ cần vợ mà thôi. - Một giọng nói nghe cũng nhẹ nhàng cất lên.

TIN NHẮN TỪ INBOX CHAT


- Này cháu, cháu cho tôi hỏi năm nay cháu bao nhiêu tuổi mà lại gọi tôi là bạn? - một tin nhắn trong inbox chat của tôi vừa xuất hiện.
Giật mình tôi vội kiểm tra lại trang cá nhân của người đã gửi tin. Thấy hình đại diện trắng đen nhưng hình ảnh rất rõ nét của một thanh niên đẹp trai chừng ngoài bốn mươi tuổi. Tôi lướt nhanh vài thông tin trên trang và rất tự tin quay lại đối đáp.

HÃY NẮM TAY EM



Em mệt lắm, ốm thật rồi anh ạ
Chẳng thể cười, chẳng thể nói nữa đâu
Con tim nhói đau cố giấu bớt nỗi sầu
Cứ tê tái cứ chạnh lòng buốt giá

RẢNH



Tối rảnh rỗi tôi ngồi xăm soi đống file hình cũ - những cái hình chụp chung tôi và 3 người đồng nghiệp nữ - còn lưu trên máy tính. Mới đấy mà đã cả chục năm trôi qua. Nhanh thế chứ.
Trong hình nhìn 4 đứa chúng tôi ai cũng xinh đẹp và có cảm giác ánh mắt, nụ cười cứ trong veo, da cứ căng mọng chứ đâu như bây giờ. Tôi nhớ ngày ấy các nơi đến cơ quan tôi làm việc hay trầm trồ :" Công nhận tứ đại người đẹp của Sở ... đẹp thật". Chả biết cái tên "tứ đại" này từ đâu và do ai phát ngôn, chả biết lúc ấy họ nói thật hay đùa nhưng nghe cũng thấy sướng phết.

Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

NỢ NẦN



Kiếp trước mình là gì của nhau
Sao kiếp này thấy đau mỗi lần gặp lại
Ánh mắt ngỡ vui mà nỗi buồn đeo bám mãi
Cứ giận hờn gần gần đấy lại xa

HOA DIÊN VĨ


Màu hoa Diên Vĩ tím yêu
Tím cả trời chiều thương nhớ
Ngày xưa trao ai nụ hôn đầu bỡ ngỡ
Ấm áp bờ môi trong bối rối hương đồng