Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

SẼ CÓ MỘT NGÀY


Sẽ có một ngày 
anh thực hiện ước mơ
Chọn lời bình thơ
cho tập thơ em viết
Những bài thơ về tình yêu
muôn đời bất diệt
Mang nỗi đợi chờ khao khát được bên nhau
Sau những cơn đau
con tim lại rung
nhịp đập những ngày đầu
Hồi hộp, lo âu, bồn chồn, mong đợi
Những vần thơ yêu chẳng thể nào viết vội
Trong ồn ào của muôn triệu âm thanh

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

Chuyện về người anh họ



Anh là anh con bác ruột cùa tôi. Gia đình bác tôi ở Hải Phòng, gần Bến Bính. Lúc nhỏ bố thường cho chị em tôi về nhà bác chơi vào mỗi dịp nghỉ hè. Anh hơn tôi đúng một con giáp. Nhà bác thì toàn con trai, còn nhà tôi thì toàn chị em gái. Bố tôi rất muốn nhà có đứa con trai cho vui cửa vui nhà nên đã xin bác "mượn" anh về Hà Nội ăn học. Từ đấy anh ở nhà tôi. Thỉnh thoảng tôi được nghe anh kể về những chuyện ở lớp, ở trường, về những cô bạn gái xinh đẹp con nhà giàu nhưng học kém, những cô bạn có bề ngoài xấu xí thì lại học giỏi... Kể cũng vui.

Ghen


Ngồi nghe bà kể chuyện về mình mà cười ra nước mắt.
Bà bảo năm bà tròn tuổi sáu mươi thì chồng bà mất. Lúc đấy ông cũng đã ở tuổi bảy mươi - cái tuổi được bàn dân thiên hạ cho rằng cũng thuộc hàng xưa nay hiếm. Bà cứ tưởng chuyện tình cảm của ông đến đấy là chấm dứt, nhưng đúng là chẳng ai ngờ...
Bà lấy chồng ở độ tuổi trăng tròn lẻ - là con gái của một gia đình có cửa hàng buôn bán trên phố Hàng Đường về làm dâu một gia đình bề thế phố Hàng Khay. Chồng bà đẹp trai, nho nhã và là một người rất đào hoa. Ông bà có với nhau cả thảy 6 người con, ba trai, ba gái. Ông lấy vợ được bố mẹ ông cho một cửa hàng mặt phố, nhưng ông chẳng chí thú làm ăn. 

Làm khách


Thỉnh thoảng tôi làm khách của vườn nhà bạn. 
Một cảm giác thú vị khi được về thăm vườn, được một mình tha thẩn ngắm từng gốc cây, ngọn cỏ, nghe tiếng gió biển rì rào trong tiếng lá lao xao... Được ngồi ăn một bữa cơm ngon lành giữa thiên nhiên đầy gió cùng với những người bạn thơ, những nghệ sĩ dân gian và những làn điệu chèo nổi tiếng, mượt mà trong tiếng nhị réo rắt và tiếng trống phách tuyệt vời. Những chén nước chè xanh vàng óng sóng sánh như mật ong gợi cho ta cảm giác nhớ về những miền quê Bắc Bộ.
Quà của bạn tặng tôi mang về thành phố là buồng chuối cau ngon lành và sạch sẽ từ vườn nhà bạn (do chính bạn đã cắt và tôi thì đỡ buồng chuối đặt xuống đất). Chẳng phải dễ có được cảm giác yên bình như thế này đâu, bạn nhỉ.
Cảm ơn bạn đã tiếp đón và dành tình cảm tốt đẹp cho tôi. Cảm ơn những nghệ sĩ dân gian đã cho tôi cảm giác được trở về nhà ...


Hoang Truc
9/4/2015

Allo, tôi nghe đây ạ.


Ngày ... Tháng.... Năm ....
Anh vẫn im lặng trong sự chờ đợi vô vọng của tôi. 
Sáng nay ngủ dậy tôi nhận được tin nhắn của anh qua điện thoại. Một tin nhắn ngắn vỏn vẹn có ba từ "Anh yêu em..." - cái cụm từ mà cô gái nào khi yêu cũng đều muốn được chàng thủ thỉ bên tai. Còn tôi, tôi đã quá buồn chán trong những ngày vừa qua nên không thể cảm nhận hết ý nghĩa thiêng liêng của cụm từ này. Tôi thầm trách anh " Anh yêu tôi kiểu gì vậy nhỉ? Yêu mà lại như thế sao? Yêu tôi sao lại im lặng? Sao lại hờ hững như vậy? ".
Dù sao anh cũng đã hồi âm bằng một tin nhắn. Dù sao thì tin nhắn ấy cũng đang hiện diện trên máy di động của tôi. Tôi cảm thấy bực bội, thấy buồn và lạnh lẽo. Tôi không thể trách anh, không thể làm gì khác vì tôi cũng có lòng tự trọng của mình. Khi người ta không còn tình cảm nữa thì làm sao mình có thể ép được.
Tôi bình tĩnh nhắn lại cho anh "Em yêu Anh!" và nhấn vào nút send trên bàn phím. Tin nhắn đã được gửi đi. Tôi lạnh lùng đặt cái điện thoại xuống bàn làm việc mà cảm giác như mình đang ở đâu đó không định dạng...
(Còn nữa..)

Hoàng Trúc
04/4/2015

Allo, tôi nghe đây ạ..


Hôm nay chắc lại là một ngày xấu đối với tôi. Buổi sáng tôi đã nhắn vào điện thoại của anh một tin nhắn mướt mát nhưng rồi lại có cảm giác nó đã rơi vào chốn hư vô. Đến trưa tôi vẫn còn ấm ức vì tin nhắn buổi sáng nên tôi lại mở lời bằng một giọng "gây sự". Vẫn im lặng. 
Gây gổ qua vài tin nhắn tự nhiên tôi thấy lòng mình thanh thản. It ra tôi đã "làm ồn" trong một khoảnh khắc, khuấy động không gian yên tĩnh nơi anh và chắc chắn một điều tôi đang tiếp cận được với anh - người ở một đầu dây xa thẳm.
Rồi chiều đến tôi đã trút giận một cách vô cớ lên chiếc điện thoại mà lúc trước anh đã mua tặng tôi. Tôi quăng một cái khá mạnh và nó rơi trúng ngay cái giỏ rác trong phòng tôi làm việc. Tôi cảm thấy chán chường. Chưa bao giờ tôi thấy lòng mình trống rỗng như hôm nay.

Chiều rơi


Có lần anh hỏi tôi:
- Đã có khi nào em ngắm chiều rơi từ một nơi thật cao trong thành phố chưa? Tuyệt lắm nhé ...
Câu hỏi của anh gây một chút tò mò trong tôi và thực sự tôi đã rất ngạc nhiên. Mang tiếng sinh ra và lớn lên ở thành phố, nơi có rất nhiều toà cao ốc chọc trời, nhưng tôi chưa một lần nghe nói tới việc này. Vì vậy tôi đã trả lời anh rất thật:
- Chưa anh ạ. Thế chiều rơi trên phố đẹp lắm hả anh? Giá như em cũng được chiêm ngưỡng một lần thì chắc sẽ thú vị lắm ...
- Chuyện có gì khó khăn đâu. Để anh đưa em đi. Chúng mình sẽ cùng ngắm chiều rơi nhé...
Tôi thích lắm nên đồng ý ngay.

Mối tình thứ 3



Anh kể với tôi rằng anh đã đi qua nhiều cuộc tình và cũng có những mối tình đã để lại trong anh nhiều dấu ấn. Anh thú nhận một cách thành thực rằng anh cũng đã thích vài cô gái và vài người đàn bà, nhưng yêu thì anh chỉ yêu có 2 người.
Anh nói: "Mối tình đầu của anh và người con gái đầu tiên mà anh đã say mê, yêu quý đó chính là em. Anh vẫn nhớ về em ngày ấy với đôi mắt đen láy, ánh nhìn thông minh pha chút nghịch ngợm, khuôn mặt đẹp cùng hai lúm đồng tiền và chiếc răng khểnh rất duyên mỗi khi cười... Chúng mình đã ở bên nhau những ngày dài hạnh phúc, nhưng số phận thật nghiệt ngã đã không cho anh được đón em về làm vợ.

Kiếp sau



Thấy tôi khóc, anh ôm chặt lấy tôi và nói giọng như năn nỉ :
- Đừng khóc em ạ. Anh không muốn em khóc, anh chỉ muốn em cười. Anh đã yêu em, đang yêu em và mãi mãi yêu em.
- Kiếp này chúng mình không có nhau. Hẹn kiếp sau chúng mình nhất định là vợ chồng của nhau. Cầu trời phù hộ cho chúng ta..."
Nghe tới đây nước mắt tôi lại lã chã rơi. Tại sao phải đợi tận kiếp sau? Liệu có còn kiếp sau? Và chắc gì kiếp sau mình là của nhau?
Đã có lần tôi nghe được từ đâu đó câu nói kiểu châm ngôn thế này:
"Không thù hận bất thành phụ tử
Không tiền duyên, nghiệp chướng bất hoá phu thê "
và thấy hình như lòng mình được an ủi
...

Hoàng Trúc
25/3/2015

Điều anh nói



Anh nói anh yêu tôi bất chấp mọi chuyện, kể cả chuyện tôi đã có một đời chồng và có con riêng.
Anh nói anh sẽ chấp nhận quá khứ của tôi, rằng anh sẽ chăm sóc tôi, rằng anh sẽ cho tôi một cuộc sống đầy đủ, rằng nếu có cơ hội anh sẽ mang lại cho tôi hạnh phúc.
Và đấy cũng chỉ là những gì anh nói ...


Hoang Truc
23/3/2015

Ra mắt bố mẹ chồng



Hôm nay anh quyết định đưa tôi về nhà ra mắt bố mẹ. Tôi sợ sệt khi bước chân vào ngôi biệt thự to như một tòa lâu đài bằng đá trắng và càng ngại hơn khi nhìn thấy hai khuôn mặt lạnh lùng đang quăng về phía tôi những cái nhìn kém thiện cảm.
Anh quay về phía bố, mẹ và mạnh dạn cất lời :
- Con xin được giới thiệu với bố, mẹ đây là bạn gái của con. Giới thiệu với em đây là bố, mẹ anh. Em chào bố, mẹ đi ...
Tôi ngại ngần nhìn bố mẹ anh. Cả hai người đang đứng như bất động với vẻ ngơ ngác, ngạc nhiên khi thấy con trai dẫn về nhà một người con gái lạ hoắc và ngang nhiên giới thiệu là bạn gái. Tôi lấy hết can đảm :

Luân hồi



- Anh có biết vì sao tôi hẹn gặp anh ở đây không? Chỉ vì tôi muốn gửi trả lại anh chiếc lắc tay bằng vàng trắng mà anh đã tặng cho tôi và vì tôi không hề yêu anh 
- Cho dù em không yêu anh thì anh vẫn cứ yêu em
- Anh nói cho dù tôi không yêu anh thì anh vẫn yêu tôi sao?
- Đúng như thế. Em có tin vào thuyết luân hồi không?
- Ý anh nói là chúng mình đã gặp nhau và yêu nhau?
- Đúng. Anh tin là như vậy. Chỉ cần có ký ức tồn tại thì chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi...

Vừa nói anh vừa cầm chiếc lắc và đeo vào cổ tay tôi. Tôi lặng người.. và ... không nỡ từ chối ....

Hoàng Trúc
05/3/2015

Lời xin lỗi muộn màng


Chuyện thật như đùa. Chẳng biết nên vui hay buồn
Tin nhắn Ngày Valentine 14/2/2015 và bây giờ mình mới đọc

Ngày 25/12/2014
- Chào Em. Có phải em là Hoàng Trúc, cựu sinh viên ĐHNN Пятигорск?

- Dạ, đúng rồi ạ? Mà anh biết HT ạ? Vậy thì chắc chắn mình đã gặp nhau ở đâu đó rồi.

Ngày 14/2/2015
- Anh xin lỗi vì không trả lời em ngay. Anh vừa về nghỉ phép ở VN.Thời gian nghỉ phép anh không vào mạng. Khi nhìn ảnh và thấy tên Trúc, anh đã nhận ra em ngay, mặc dù chúng mình đã xa nhau lâu quá rồi. Những kỷ niệm của chúng mình không bao giờ anh quên đâu em ạ. Do sự ngông cuồng của tuổi trẻ mà anh đã có lỗi với em, nay mới có cơ hội nói với em lời xin lỗi. Tuy muộn màng nhưng anh cảm thấy thanh thản trong lòng. Nhân ngày valentine anh chúc em sức khỏe, luôn luôn vui vẻ, gặp nhiều may mắn và hạnh phúc.

Ngày 21/2/2015 (Mùng 2 Tết)
- Đọc những dòng tin nhắn này thì em đã biết anh là ai rồi. Cuộc đời luôn có những bất ngờ để rồi mình gặp lại nhau trên mạng sau từng ấy năm và em được nghe một lời xin lỗi đúng vào Ngày Valentine. 

Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

EM THỀ


Em thề
em chỉ yêu có mỗi mình anh
Từ ngày đầu tiên 
khi nhìn sâu vào mắt nhau em nói
Anh hãy cứ tin cho dù em nói dối
Cuộc đời ấy mà đâu cứ phải thật hư
Em đã yêu anh dẫu biết chẳng như xưa
Em vẫn tin cả bây giờ và mãi mãi
Rằng em cũng là người yêu anh khờ dại
Cứ cắm cúi yêu dẫu chẳng phải như mơ
Yêu là cho là dâng hiến chẳng đắn đo
Em thề đấy, anh hãy tin, anh nhé...
Hoàng Trúc
6/4/2015

Trăng vỡ


Vậy là trăng đã vỡ đôi
Dạo ấy chia phôi mỗi người một nửa
Câu thơ xưa cũng vụn rơi tan rữa
Chẳng còn gì ngoài lối cũ đường xưa
Hoa sấu bay trong lấm tấm trời mưa
Hoa gạo rụng bên đường về phố cũ
Bằng lăng ơi cuối đường hoa còn nở
Trong trái tim ta kỷ niệm tím rợp trời ..
Hoàng Trúc
05/4/2015

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

ĐÊM BUỒN

*
Có đôi lần ta chạm tới nỗi đau
Đã một thời ngủ vùi trong dĩ vãng
Con phố quen sương chiều về lãng đãng
Lối ngày xưa lạnh lẽo gốc sấu già


Kỷ niệm yêu giờ đã xa thật xa
Mối tình si đem giấu vào quên lãng
Góc phố trăng nghiêng nghiêng theo ngày tháng
Gót chân buồn lặng lẽ bước vào đêm ...

Hoàng Trúc
30/3/2014