Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

EM ĐI



Em đi bỏ mặc nơi này
Bỏ anh bỏ cả rừng cây nắng tràn
Em đi bỏ lại cung đàn
Trầm rơi khúc nhạc chiều vàng vấn vương

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

CHẢNH



Em chỉ nhớ thôi
sẽ không gọi anh đâu
Cứ để gió đông về tê tái
Cứ để đôi bàn tay tê dại
Trong sắt se giá lạnh lúc xa người ..

HT
18.12.2015

MÃI XA


Cứ lặng lẽ chúng mình buông tay nhau
Con tim nhói đau người đi người ở lại
Câu thơ chiều nay lạnh lòng vương mãi
Bên ly rượu nồng chẳng kịp ấm bờ môi

DẤU XƯA TÌM LẠI



Những người bạn của một thời sôi nổi
Gặp lại nhau khi tóc nhuốm màu sương
Vẫn nụ cười vẫn ánh mắt thân thương
Tìm lại ngày xưa qua những câu chuyện cũ

NGƯỜI YÊU CŨ


Anh thường gọi em là người yêu cũ
Tóc đã bạc rồi mà sao chẳng thể quên
Suốt mấy mươi năm vẫn cứ nhớ về em
Và nụ hôn đầu thuở mình còn vụng dại

TÌM VỀ TUỔI THƠ



Tôi tình cờ biết anh qua một người bạn cùng nơi làm việc. Anh không có gì đặc biệt ngoài sở thích sưu tầm những chiếc bát cổ. Gọi là đồ cổ cho nó oai chứ thực ra những thứ anh mua hoặc tìm kiếm có niên đại cũng chẳng xa xưa là mấy. Những thứ anh mua cũng không quá đắt vì anh cũng không thuộc thành phần khá giả và chắc cũng chẳng có nhiều tiền. Anh chỉ mua những chiếc bát chiết yêu vẽ xanh xanh trắng trắng. Anh mua về rồi chất chúng thành từng chồng trong phòng khách của mình.

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

GIÓ ĐÔNG



Ngoài kia gió lạnh về
Thổi tung làn tóc rối
Nụ cười ai khép vội

Se sắt lá vàng rơi
Góc phố cây bàng mồ côi
Đợi ai khẳng khiu gầy guộc ...

HT 25.11.2015

NỤ CƯỜI



Lúc tôi mới lớn thỉnh thoảng tôi thấy mẹ hay nhìn chị em tôi vui đùa và nói :"Chẳng hiểu sao mẹ rất thích nhìn các con cười với nụ cười rạng rỡ trên môi, thích nghe những tiếng cười giòn tan, trong veo...
Nhìn các con cười mẹ thấy cuộc sống dường như có ý nghĩa hơn, mẹ cảm thấy yêu đời hơn và muốn sống hơn. Cũng có nhiều khi mẹ thấy buồn chán, thấy thất vọng vì một vài chuyện gì đấy, nhưng thấy các con cười thì mẹ quên hết buồn phiền và mệt mỏi. 
Cuộc đời mà. Ai mà chẳng có những lúc như vậy. Có người giấu nỗi đau của mình vào đôi mắt, còn mẹ giấu những nỗi buồn vào nụ cười của các con ...".
Vậy đấy bạn ạ. Hạnh phúc của người mẹ cũng thật bình dị trong cuộc sống và những vất vả đời thường.
Hãy luôn hạnh phúc bạn nhé bởi bạn sẽ không bao giờ biết rằng có những người đã rất yêu nụ cười của bạn ...
HT

VỤN VỠ



Em tự hỏi mình đã làm gì nhỉ
Để bây giờ anh giận dỗi hờn ghen
Những lời trách kia đâu phải lỗi ở em
Sao đắng ngắt sao thấy buồn đến thế

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

ĐIÊU VÀ YÊU



Em vẫn biết là người ta điêu
Lúc nào cũng thấy nói rằng yêu
Nhưng mà vẫn thích nghe người hót
Vẫn biết là điêu vẫn nhớ nhiều 

ĐIÊU



Người ấy nói yêu
yêu suốt đời

Chở che, ôm ấp
cuộc đời tôi

Bên người tôi thấy
mình ấm áp

Thế nên cứ nhớ
giấc mơ trôi...

Hoàng Trúc
11/11/2015

PHÍA SAU


Em bỏ lại phía sau mình tất cả
Con phố quen trong sắc lá thu sầu
Bước chân buồn côi cút biết về đâu
Chiều sương lạnh con đường dài quạnh vắng

CHUYỆN CÁI HỌ CỦA CHÁU GÁI NHÍ



Hôm nay nhà có cháu gái nhí ở quê ra chơi thăm bà ốm (cháu gọi mẹ mình là bà họ hàng; mẹ mình là chị ruột của bà ngoại cháu; mình với mẹ cháu là con dì con già). Năm nay cháu 10 tuổi, gương mặt sáng và nụ cười xinh xắn, nhưng người thì còi cọc, bé như cái kẹo.
Lần đầu tiên bác Trúc gặp cháu và thấy kết ngay với cô bé hay cười này nên đã đề nghị tết tặng cháu kiểu tóc "thời hiện đại". Cháu rất vui và đồng ý để bác Trúc tết tóc. Vừa làm 2 bác cháu vừa thủ thỉ nói chuyện.

MỘT MÌNH

*
M
ột mình
một bóng
một chiều thương

Lặng lẽ
chân buồn
bước vấn vương

Con đường
phía trước
còn xa lắm

Chẳng biết
có ai
đợi cuối đường...

Hoàng Trúc
6/11/2015

NẾU MỘT NGÀY


Nếu một ngày
em vội bước
sang ngang
Có ai đưa em
về bên kia
quãng vắng
Có còn chờ em
mỗi khi
chiều lặng
Ánh đèn vàng
tỏa sáng
góc phố quen ...
Hoàng Trúc
3.11.2015

GIÁ NHƯ



Giá như anh đừng hứa
Hẹn gặp nhau nơi này
Thì bây giờ đâu có
Em một mình nơi đây
Hoàng hôn
buông nắng
vơi đầy
Biển xanh
sóng vỗ
cỏ cây
gió đùa ...
Hoàng Trúc
2.11.2015

NÓI NHẢM


Có những người đi ngang qua đời mình nhưng họ không để lại bất cứ dấu vết nào dù chỉ là một vết mờ.
Có những người đi ngang qua và mình chợt rung rinh vì thấy thích một điểm gì đó mà không phải là tất cả.
Có những người vừa gặp là yêu, là đắm đuối, là chỉ muốn được ở bên? Một cảm giác thật gần gũi, thân quen. Những người như thế không nhiều và họ gặp nhau như một định mệnh. Đúng là :
" Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng"
Vậy đấy. Chả phải lúc nào cũng lảm nhảm được. Thôi, uống trà cái đã ...

Hoang Truc
28.10.2015

ĐỪNG TRÁCH

*
Đừng trách nữa
Người ơi xin đừng trách
Nụ hôn đầu ấm áp chạm bờ môi
Kỷ niệm xưa nay đã khép lại rồi
Chỉ thế thôi đâu có gì là khác

ĐỪNG HẸN




Đừng hẹn nữa người ơi xin đừng hẹn
Đâu biết rằng có kiếp nữa hay không
Mình đã thương nhau dẫu chẳng thể vợ chồng
Vẫn nghĩ về nhau trong muôn vàn nhung nhớ
Dù kiếp này kiếp sau hay nhiều nhiều kiếp nữa
Thì anh vẫn còn đâu đó ở trong em ...

Hoàng Trúc
25/10/2015

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

CHÚT XÍU NỮA MÌNH ĐÃ MẤT MẸ


Viết cho Mẹ nhân Ngày 20/10
Bây giờ mẹ mình còn mệt lắm vì vừa qua cơn hiểm nghèo. Mẹ vẫn phải nằm một chỗ.
Cách đây đúng 12 ngày mẹ mình tưởng đã ra đi về cõi vĩnh hằng. Mẹ đã nằm lịm 2 ngày 2 đêm mê man bất tỉnh chẳng nói một lời. Tất cả các con: gái, trai, dâu, rể, cháu, chắt đã về đông đủ. Ai cũng nghĩ chắc chẳng còn hy vọng gì nữa để cứu mẹ qua khỏi và giữ mẹ lại với mình.
Nghe tin mẹ khó qua mình nhanh chóng đổi vé (lúc này đang ở Nga) và tìm cách về được nhà nhanh nhất. May quá mình vẫn kịp gặp mẹ.

RỪNG THU


Những bước chân trở về lặng lẽ
Khu rừng xưa nơi ta đã từng qua
Nhìn hàng phong già trút lá bay xa
Sau những cơn gió đùa lạnh lẽo

THU NHỚ


Em cứ hỏi giờ này nơi xa ấy
Có khi nào anh nhớ tới em không
Trời vào thu cái nắng cũng bớt nồng
Những cơn gió lùa lá bay khắp phố

TẠM BIỆT


Chiều nay
em bay về nơi xa
Để lại phía sau 
khoảng tím trời thương nhớ
Để lại phía sau
câu chuyện mình dang dở
Giọt mưa chiều
còn hoen ướt bờ mi

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

QUÁN CÓC NGÀY MƯA



Trắng trời
mù mịt
phố ngày mưa

Đìu hiu
đường vắng
bước chân thưa

Quán cóc
nép mình
bên vòm lá

Chạnh lòng
réo rắt
khúc nhạc xưa ...

Hoàng Trúc
7/9/2015

MƯA



Ngoài kia
gió lạnh 
phố mưa buồn

Ướt cả
mái hiên
lẫn con đường

Ướt nhoà
ô cửa
nơi em đứng

Lặng lẽ
ngắm trời
trắng mưa tuôn ...

Hoang Truc
4/9/2015

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

NGỌN CỎ GIÓ ĐÙA



Man mác hương chiều ngọn gió đưa
Lao xao cỏ dại phất phơ đùa
Ngả nghiêng nghiêng ngả vờn theo gió
Cong mình khoe nắng những nét thơ

ĐÊM THU



Lần ấy em về người có hay
Hoàng hôn tắt nắng gió buông đầy
Đôi cánh hạc chiều mờ xa khuất
Hờ hững mắt nhìn đắm trời mây

Một mình


Đã có lúc ta ngồi một mình
Nghe gió vương trên tán cây xào xạc
Cả không gian như hòa cùng điệu nhạc
Khúc đồng quê yên ả trưa hè ...
Hoàng Trúc
21/8/2015

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

Bên hồ


Ta rời phố xá đông người tới
Về bên hồ nước núi cùng mây
Ngắm non soi bóng lòng hồ biếc
Một chút tĩnh tâm đọng tháng ngày ...

Hoàng Trúc

18/8/2015

Ps :
Một chút duyên hòa quyện cùng mây trời non nước

MƯA TRÀNG AN


Tràng An mưa giăng kín trời
Con thuyền bé nhỏ bồng bềnh trôi 
Bóng núi sẫm mầu in vào lòng suối đơn côi
Tiếng mưa gõ nghe ầm ào xối xả

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2015

Với Trúc Vàng



Em đứng lặng nhìn về nơi ấy
Phía trời chiều vương tím hoàng hôn
Trúc vàng ru những khúc nhạc buồn
Xào xạc gửi niềm thương vào gió biếc

Nỗi nhớ ai đường xa cách biệt
Heo may về thoáng lạnh thu sang
Dáng cô liêu xen chút ngỡ ngàng
Rừng trúc xưa nay vàng theo kỷ niệm ...

Hoàng Trúc
9/8/2015

VỀ LÀNG CỔ ĐƯỜNG LÂM



Anh đưa em về thăm Làng cổ Đường Lâm
Nơi có cổng làng - gốc đa - sân đình - bến nước
Nơi có cánh đồng lúa non một màu xanh mướt
Những con đường làng uốn lượn quanh co

EM TÔI



Mùa thu trót giấu em rồi
Thẫm trong lá biếc chút đôi nắng vàng
Rồi từ dạo đó thu sang
Mắt em sầu ngấn đôi hàng lệ rơi
Thu về nhớ lắm em tôi
Giá mưa đừng tới lá thôi rụng đầy
Thương em thương cả trời mây
Mong cho vạt nắng cứ hây hây hồng
Thu về nỗi nhớ dài trông
Bên thềm cúc nở chờ mong người về...
Hoàng Trúc
10/8/2015

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

KHÓC



Ngoảnh mặt về phía không người
Em vội giấu đi những dòng nước mắt
Lần đầu tiên vì nhớ anh em khóc
Những giọt buồn làm chát đắng bờ môi

Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

BUỒN



Chẳng nói lời chia tay
Chẳng một tin nhắn tới
Lạnh lùng như 
chưa hề gặp nhau
lần cuối
Chúng mình cứ thế rời xa nhau

CHI PHEO THI NO


Chỉ là ít phút thảnh thơi
Nở cùng Anh Chí một thời lừng danh
Rượu nồng sóng sánh trăng thanh
Nở vênh cái mặt long lanh mắt cười
Say nhau trong cái tình người ...
Hoàng Trúc
5/8/2015

CHIA TAY HÀ NỘI



Chia tay nhé những người bạn của tôi
Chợ tình Thanh Xuân đã khép lại rồi
Hà Nội đêm nay tím một trời thương nhớ

Vương vấn môi cười bối rối những ngày mưa

HÀNG XÓM



Chẳng biết tự lúc nào
Anh gọi em bằng cái tên "Hàng Xóm"
Giản dị thôi mà ngọt ngào thân thương sống động
Và nhẹ nhàng như khúc nhạc đồng quê

CƯỜI ĐAU CẢ RUỘT



Ai
Bắp xào 
Bắp nấu 
Vịt nộn
Cút  n ..ộn ... đâ....â.....y !

Ngày nào cũng vậy cứ vào tầm khoảng 4 giờ chiều trở đi trong con hẻm nhà mình lại vang lên những tiếng rao của những chủ nhân chiếc xe ba gác đạp dạo. Quen rồi nên nghe thấy tiếng rao ngọng níu ngọng nô cũng vui tai. Vừa nghe vừa buồn cười cho cái tiếng Việt nhà mình. Cũng chẳng cần biết quê quán hay thành phần xuất thân của họ, chỉ thấy họ cũng vất vả mưu sinh và cứ nghe thấy tiếng họ rao thì lại buồn cười. Một câu hỏi luôn được đặt ra tại sao lại có thể nói ngọng được như thế?

NHỚ GỐC SI GIÀ



Hai cái cổng bên này và bên ấy
Chỉ cách nhau bởi một gốc si già
Đã bao lần ngắm theo bóng em qua
Ngang cửa sổ nơi anh ngồi gần đấy

KIẾP SAU



Thôi vậy nhé
kiếp sau mình gặp lại

Để được nghe
những lời nói yêu đầu
Dẫu ngại ngần
dẫu bối rối nơi đâu
Khi bên em
anh trở thành mạnh mẽ

CÀ MUỐI



Lâu nay nghe dân làng Trỗi quảng bá thì anh là người có nhiều tài vặt, trong đó có tài muối cà ngon hết sảy. Mọi người bảo "gì chứ muối cà thì nó nhất". Chưa biết thực hư thế nào nhưng cứ nghe mọi người nói thì đến tôi - người chẳng thích ăn cà muối cho lắm vì sợ "một quà cà bằng ba chén thuốc" cũng muốn được thử sản phẩm cà pháo muối của anh. 

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

CON VỀ RỒI MẸ Ạ


Mẹ ơi 
con về rồi mẹ ạ
Sau những ngày bươn bả chốn tha hương
Nhớ mẹ của con trên mọi nẻo đường
Con đã từng qua từ thời son trẻ
Mỗi bước con đi đều như có mẹ
Ở bên con thao thức những đêm trường
Mẹ có khoẻ không
nghe muôn nỗi nhớ thương
Chắc giờ này mẹ nhớ con nhiều lắm

CHUYỆN NGÀY XƯA


Ngày xưa anh giấu chuyện yêu em
Để cả một đời đến nay vẫn nhớ
Con tim anh đã bao đêm trăn trở
Chỉ vì yêu em chưa nói được thành lời
Để bây giờ vẫn mặn đắng bờ môi
Gửi nhớ thương về em người bạn cũ
Trong xôn xao Chợ tình lòng anh thầm hứa
Sẽ nói cùng em chuyện ngày ấy chúng mình ...
Hoàng Trúc
07/7/2015

GỬI BẠN CỦA TÔI


Có những nỗi đau, có những tổn thương mà ai cũng có thể gặp phải trong đời nhưng ta sẽ vững vàng vượt qua và bước tiếp trong vòng tay bè bạn....

GỬI BẠN CỦA TÔI

Tôi thích đăng những hình ảnh của mình 
Trên trang cá nhân như món quà nho nhỏ
Để tặng bạn tôi những người cùng trang lứa
Và những người đồng cảm với thơ tôi

Những vần thơ chắt lọc suốt một đời
Từ những yêu thương, vụn rơi, tan vỡ
Từ những gập ghềnh, vui buồn, bỡ ngỡ
Và những đớn đau chôn giấu tận đáy lòng

Bằng lăng


Có một chút lãng đãng
Đi ngang qua mùa hè
Thêm một chút sắt se
Chờ Thu quay trở lại
Tím mắt chiều hoang hoải
Bằng lăng rợp lối về ...
Hoàng Trúc
3/7/2015

Nhớ


Người đi tôi thấy nhớ người
Người đi mang cả nụ cười của tôi
Giá đừng có giấc mơ trôi
Để hồn tôi lạc giữa trời gió bay ...
Hoang Truc
29/6/2015

KHÔNG GIAN XANH.- Công viên Hoàng Văn Thụ.

Gần nơi Hoàng Trúc ở có một khoảng trời và những mảng xanh thật dễ chịu - Công viên Hoàng Văn Thụ. Đây là nơi thư giãn, giải trí dành cho mọi người, từ già đến trẻ, từ lớn đến bé... Đây cũng chính là nơi mình thường đi bộ cuối mỗi buổi chiều.
Tọa lạc trên diện tích 106.500m2, công viên Hoàng Văn Thụ có nhiều cây xanh, vạt hoa, có hồ nước và khu cây cảnh, hàng ngày có nhiều hình thức hoạt động văn hóa phục vụ mọi đối tượng công chúng đến tham quan, nghỉ ngơi, vui chơi giải trí, cắm trại, rèn luyện sức khỏe

SÂU XANH


Chỉ một chút lơ đãng
Cây đã trụi hết cành
Chẳng còn chút lá xanh
Chẳng còn hoa hồng thắm
Thấy em trong nắng sớm
Như đã lớn hết mình
Khổ thân đám hoa xinh
Cùng vô vàn lá biếc

Chắc mình già mất rồi


Chắc mình già mất rồi

Thỉnh thoảng mình quên nhiều thứ trong hiện tại, nhưng lại hay hoài niệm và nhớ về những cái đã rất xa trong quá khứ. Giấc ngủ không còn liềm mạch như trước đây, không còn thích những chỗ ồn ào, không còn thích ngắm mình trong gương nữa. Những vết rạn và nếp gãy của thời gian cứ càng ngày càng in đậm trên mặt, ở phía đuôi mắt và góc môi.
Mấy hôm nay mình thấy mỏi mệt, toàn thân đau nhừ tử, chẳng còn muốn làm gì nữa. Phải uống thuốc. Những viên thuốc đủ các mầu sắc.
Tự nhiên thấy buồn và muốn khóc ..


Hoang Truc
26/6/2015

ĐI NHÉ NGƯỜI ƠI


Kể từ chiều ấy mình chia tay
Để hai đứa lại đi về hai ngả
Nơi anh đến bình minh ngày mới lạ
Nơi em về hoàng hôn tím chân mây