Một mình nhớ Một mình mong Người ơi nghìn núi trăm sông mịt mờ
Một mình yêu Một mình chờ Lang thang gió cuốn câu thơ đơn hành.
Cô đơn hay trạng thái cô đơn dễ làm người ta nhớ-mong-yêu-chờ. Đôi thơ sáu tám của Hoàng Trúc bẻ thành sáu khúc, hai nhịp 3-3-8, cho người đọc những bước đi khấp khểnh dồn nén. Người đọc song hành cùng câu thơ đơn côi lãng du trong mịt mờ sông núi. Ngôi thứ hai và chủ thể chắc chia xa từ lâu lắm. Thế mà tiếng lòng vẫn dục giã cuốn theo gió – gió chướng trái mùa. Gió réo như sói hú đơn độc. Gió trôi thật chậm thật nhẹ để không lay động nỗi khắc khoải mỏi mòn. Lang thang mãi mà vẫn chờ chưa gặp. Gặp người. Người ơi! Nỗi lòng này chia ai một nửa. Ai nhận nửa hững hờ, ai nhận nửa cô đơn?
Thơ Trúc Vàng cứ lặng lẽ vậy đó: " HƯƠNG MÙA XA VẮNG ". Tất cả 4 khổ thơ chỉ là cái cớ để dãi bày : " Em nhặt hương mùa xa vắng ngày mưa " và " Nụ hôn dại khờ vương vấn đến chơi vơi "... V V. Thơ Trúc Vàng bao giờ cũng dành một khoảng lùi nhất định , để cho bạn đọc cùng sáng tác , cùng tưởng tượng ... Vì thế người đọc nhận thấy trong : " HƯƠNG MÙA XA VẮNG " chính là cái mùi xạ hương đặc trưng của người mình yêu mà chỉ có họ mới giải mã được phía sau những ẩn ngữ để nhận diện ra chính mình . Thoòng điệp thơ Trúc Vàng tối giản đến tận cùng của sự giản dị Thơ cứ mềm như nắng , cứ thoảng như là gió rong chơi mà vẫn chạm đến trái tim bạn đọc ..." Thương từng khoảnh khắc Mùa ơi ... "
Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.
Một mình nhớ
Trả lờiXóaMột mình mong
Người ơi nghìn núi trăm sông mịt mờ
Một mình yêu
Một mình chờ
Lang thang gió cuốn câu thơ đơn hành.
Cô đơn hay trạng thái cô đơn dễ làm người ta nhớ-mong-yêu-chờ. Đôi thơ sáu tám của Hoàng Trúc bẻ thành sáu khúc, hai nhịp 3-3-8, cho người đọc những bước đi khấp khểnh dồn nén. Người đọc song hành cùng câu thơ đơn côi lãng du trong mịt mờ sông núi.
Ngôi thứ hai và chủ thể chắc chia xa từ lâu lắm. Thế mà tiếng lòng vẫn dục giã cuốn theo gió – gió chướng trái mùa. Gió réo như sói hú đơn độc. Gió trôi thật chậm thật nhẹ để không lay động nỗi khắc khoải mỏi mòn.
Lang thang mãi mà vẫn chờ chưa gặp. Gặp người. Người ơi! Nỗi lòng này chia ai một nửa. Ai nhận nửa hững hờ, ai nhận nửa cô đơn?
Hay quá. Hoàng Trúc xin cảm ơn bạn
XóaThơ Trúc Vàng cứ lặng lẽ vậy đó: " HƯƠNG MÙA XA VẮNG ". Tất cả 4 khổ thơ chỉ là cái cớ để dãi bày : " Em nhặt hương mùa xa vắng ngày mưa " và " Nụ hôn dại khờ vương vấn đến chơi vơi "... V V. Thơ Trúc Vàng bao giờ cũng dành một khoảng lùi nhất định , để cho bạn đọc cùng sáng tác , cùng tưởng tượng ... Vì thế người đọc nhận thấy trong : " HƯƠNG MÙA XA VẮNG " chính là cái mùi xạ hương đặc trưng của người mình yêu mà chỉ có họ mới giải mã được phía sau những ẩn ngữ để nhận diện ra chính mình . Thoòng điệp thơ Trúc Vàng tối giản đến tận cùng của sự giản dị Thơ cứ mềm như nắng , cứ thoảng như là gió rong chơi mà vẫn chạm đến trái tim bạn đọc ..." Thương từng khoảnh khắc
Trả lờiXóaMùa ơi ... "