Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

CHÚT XÍU NỮA MÌNH ĐÃ MẤT MẸ


Viết cho Mẹ nhân Ngày 20/10
Bây giờ mẹ mình còn mệt lắm vì vừa qua cơn hiểm nghèo. Mẹ vẫn phải nằm một chỗ.
Cách đây đúng 12 ngày mẹ mình tưởng đã ra đi về cõi vĩnh hằng. Mẹ đã nằm lịm 2 ngày 2 đêm mê man bất tỉnh chẳng nói một lời. Tất cả các con: gái, trai, dâu, rể, cháu, chắt đã về đông đủ. Ai cũng nghĩ chắc chẳng còn hy vọng gì nữa để cứu mẹ qua khỏi và giữ mẹ lại với mình.
Nghe tin mẹ khó qua mình nhanh chóng đổi vé (lúc này đang ở Nga) và tìm cách về được nhà nhanh nhất. May quá mình vẫn kịp gặp mẹ.

RỪNG THU


Những bước chân trở về lặng lẽ
Khu rừng xưa nơi ta đã từng qua
Nhìn hàng phong già trút lá bay xa
Sau những cơn gió đùa lạnh lẽo

THU NHỚ


Em cứ hỏi giờ này nơi xa ấy
Có khi nào anh nhớ tới em không
Trời vào thu cái nắng cũng bớt nồng
Những cơn gió lùa lá bay khắp phố

TẠM BIỆT


Chiều nay
em bay về nơi xa
Để lại phía sau 
khoảng tím trời thương nhớ
Để lại phía sau
câu chuyện mình dang dở
Giọt mưa chiều
còn hoen ướt bờ mi