Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018

BẢN TÌNH CA CỦA NỖI NHỚ


Trời Hà Nội mấy hôm nay rét lắm, cái rét như buốt da buốt thịt. Cái rét tê dại đôi tay đã khiến tôi tìm đọc lại bài thơ “Chắc tại nhớ anh” của tác giả Trúc Vàng. Đây là một trong những bài thơ đầu tiên của nhà thơ mà tôi được đọc. Bài thơ đã cuốn hút, ám ảnh ngay từ lần đọc đầu tiên và cứ thế vang lên trong tôi mỗi khi trời Hà Nội trở gió.
“Hà Nội chiều nay
trở gió phải không anh ..."

Thứ Năm, 11 tháng 1, 2018

ĐÊM NGHE PHỐ TRỞ MÌNH


Đêm nghe phố trở mình
Xôn xao mùa đông buốt giá
Ánh đèn khuya hắt hiu con đường lạ
Bước chân cô liêu cứ ngược gió tìm về

NỒNG NÀN BỎ LẠI


Bỏ lại nồng nàn 
những phút giây
Nồng nàn ánh mắt 
nồng nàn say
Nồng nàn tay ấy 
nồng nàn nhớ
Xa lắm đường về
nồng nàn cay ...

Hoàng Trúc
6/1/2018