Thứ Năm, 18 tháng 1, 2018

BẢN TÌNH CA CỦA NỖI NHỚ


Trời Hà Nội mấy hôm nay rét lắm, cái rét như buốt da buốt thịt. Cái rét tê dại đôi tay đã khiến tôi tìm đọc lại bài thơ “Chắc tại nhớ anh” của tác giả Trúc Vàng. Đây là một trong những bài thơ đầu tiên của nhà thơ mà tôi được đọc. Bài thơ đã cuốn hút, ám ảnh ngay từ lần đọc đầu tiên và cứ thế vang lên trong tôi mỗi khi trời Hà Nội trở gió.
“Hà Nội chiều nay
trở gió phải không anh ..."

Câu thơ mở đầu đơn thuần chỉ là một câu hỏi giản dị đầy yêu thương như ta vẫn thường gặp ngoài đời, nhưng đọc nó ta thấy toát lên sự quan tâm ngọt ngào đầy nữ tính mà chị gửi tới người đàn ông của mình.
Đàn ông dù mạnh mẽ đến mấy cũng mềm yếu trước sự quan tâm săn sóc từ người phụ nữ yêu thương của họ. Nếu chỉ mưa rét thì có là gì đâu với người đàn ông phong ba từng trải, Vậy mà họ lại thấy lòng thanh thản nhẹ nhõm đến lạ khi người phụ nữ của mình xót xa nắm lấy bàn tay bị nước mưa làm lạnh. Cái sự thiêng liêng của tình yêu, hay tình chồng tình vợ là vậy. Yêu không chỉ là say mê ngắm nhìn nhau, yêu là nhớ, là thương, là đau đáu nghĩ về nhau.
Có lẽ tình yêu đã thôi thúc bản năng phụ nữ trong con người chị. Chỉ nghe tin trời trở gió thôi là bao nhiêu bồn chồn lo lắng lại ập đến, lại mong ngóng được ở bên để tự tay mình chăm sóc người đàn ông mà mình yêu thương trong những ngày đông tháng giá. Phụ nữ luôn là những người cả nghĩ:
"Thương cái gió mùa
lạnh run bàn tay ướt
Thương con phố quen
ngày nào mình sánh bước
Thương ánh mắt buồn
se sắt cả chiều đông”
Dù đang ở phương nam ngập tràn nắng ấm nhưng nhớ thương và xót xa khi gió lạnh về vẫn là nỗi trăn trở thường trực trong con người chị. Bao lo lắng, cảm thương chị dồn cho anh, hướng vê anh - người yêu phương xa mà giờ đây chắc cũng đang quay quắt vì trống vắng.
Se sắt lắm những ngày đông buốt giá. Se sắt lắm khi chiều về cô đơn lẻ bóng và nhìn đâu cũng thấy bóng dáng anh. Nhớ khi sánh bước bên nhau hạnh phúc biết bao, để bây giờ không có anh thì ánh mắt người thương làm quặn thắt trái tim đa cảm tưởng chừng như se sắt cả chiều mùa đông. Nhà thơ dùng từ “se sắt” đắt lắm, có cảm giác không có từ nào khác gợi cảm hơn được.
Nỗi nhớ nhung, lo lắng, thương xót và đồng cảm cứ thế dâng trào. Cả không gian như chìm trong thương nhớ:
“Gió bấc lay cành xào xạc đêm giông
Những chiếc lá khô
ngả nghiêng trong gió lạnh
Sao bỗng thấy xung quanh mình hiu quạnh”
Chị cứ tự hỏi sao mình lại lo lắng nhiều thế, rồi mỉm cười tự cắt nghĩa:
“Chắc tại nhớ anh
bên rèm lạnh đông về”
Tình yêu là như thế: Nhớ để thương, thương để xót, xót để yêu, yêu rồi lại nhớ ...Tôi thấy người Nam bộ dùng từ “người thương” thay cho “người yêu” thật hay và thật khéo. Chỉ yêu thôi hình như chưa đủ, phải là thương, là xót thì tình yêu mới trở nên thiêng liêng như máu mủ ruột già.
Khi yêu người phụ nữ mới thật là phụ nữ. Khi yêu người phụ nữ thường nhìn người đàn ông của mình như chỗ dựa tinh thần, muốn nép vào ngực người đàn ông để được ôm ấp, che chở. Và trong bản năng yêu thương có cả bản năng của người mẹ. Người phụ nữ cũng muốn được chăm sóc và che chở cho người đàn ông của mình:
“Có lạnh không anh khi gió cứ tái tê
Bàn tay anh
không ai người sưởi ấm
Đưa tay cho em
để nắng tràn mỗi sớm
Nắng Phương Nam cùng nỗi nhớ đêm ngày”
Người dàn ông cũng vậy. Dù có chinh chiến xông pha năm châu bốn bể thì cũng chỉ có thể vẹn toàn hạnh phúc con người khi mang theo mình tình yêu thương của người phụ nữ đã cả đời hy sinh để sưởi ấm con tim và bàn tay chai sạn.
Chỉ cần nghĩ đến nhau thôi con tim người đàn bà như ấm.lại. Được lo lắng cho nhau, được chăm sóc người đàn ông mà mình yêu thương thì trái tim người phụ nữ đã ngập tràn hạnh phúc. Nhạc điệu bài thơ cũng như reo vui:
“Nắng vẫn vàng
trên mỗi nhành cây
Vẫn rung rinh
hoa nắng rơi trên phố
Tia nắng chiều
mong manh bao sợi nhớ
Quyện hồn ai dâng trào phím tơ lòng ...”
Bài thơ cứ thế vang lên trong tôi như một BẢN TÌNH CA CỦA NỖI NHỚ.
(Tác giả: Bạn thơ - 11/1/2018)

13 nhận xét:

  1. Trúc Vàng cảm ơn bạn với "Bản tình ca của nỗi nhớ" mà bạn đã gửi. Cứ mỗi khi gió mùa đông bắc tràn về Trúc Vàng lại như sống với những kỷ niệm của riêng mình. Nhớ lắm những ngày đông buốt giá. Nhớ lắm những bàn tay lạnh cóng trong mưa rét ngoài trời. Và nhớ tất cả ..

    Trả lờiXóa
  2. Tình yêu bạn Trúc Vàng lai láng thành thơ lại được người bình thơ chắp cánh cho thơ thì TY của bạn cứ bay bổng từ Nam ra Bắc và từ Bắc vào Nam mà không tốn tiền máy bay

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bình thơ như những nốt nhạc phổ cho bài thơ hay.

      Xóa
    2. Thỉnh thoảng TV nhận được những nốt nhạc thăng hoa và giống như anh Hòa nói bài thơ hình như trở nên hay hơn và sống động hơn Vinh ạ

      Xóa
  3. Bùi Hữu Trọng FBlúc 19:57 11 tháng 3, 2018

    "Bài thơ cứ thế vang lên như một bản tình ca của nỗi nhớ" quá tuyệt vời. Cảm ơn tác giả! Cảm ơn Trúc Vàng đã cho ra đời bài thơ tuyệt tác ấy!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TV cảm ơn anh đã đọc và chia sẻ.
      Khi bạn gửi comment trong blog thơ của TV, thấy bạn viết hay quá nên TV đã xin phép bạn chia sẻ về trang để nhiều người cùng đọc.

      Xóa
    2. Bùi Hữu Trọng FBlúc 19:59 11 tháng 3, 2018

      Trúc Vàng Ạ! Văn hay phải có người bình phải có người chia sẻ. Tư tưởng lớn bao giờ cũng hội tụ một điểm mà em! anh rất vinh dự đón trang thơ của em !

      Xóa
  4. Khích Nguyễn Ngọc FBlúc 20:00 11 tháng 3, 2018

    Hay Tuyệt Trúc Vàng

    Trả lờiXóa
  5. Khen nhà thơ khen hết cả đời nhưng người bình thơ lại còn hơn thế.

    Trả lờiXóa
  6. Thơ thật hay mà lời bình cũng quá hay.

    Trả lờiXóa
  7. "Chỉ cần nghĩ đến nhau thôi con tim người đàn bà như ấm.lại..." Sao bạn viết đúng như những gì như tôi đang và vẫn thường nghĩ. Yêu đâu cứ phải thật gần? Xa sẽ gần khi ta nhớ về nhau ..
    Bài thơ thật ấm áp. Lời bình đầy những nồng nàn, yêu thương.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trúc Vàng cảm ơn bạn đã chia sẻ cảm xúc của mình. Cũng không cần gì quá nhiều bạn nhỉ. Chỉ cần có lúc mình nhớ về nhau ..

      Xóa
    2. Hoàng Trúc xin được cảm ơn bạn và chia sẻ bạn đăng tải. Yêu là như vậy đó, chỉ cần khi ta nghĩ về nhau ..

      Xóa

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.