Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

TÌM VỀ TUỔI THƠ



Tôi tình cờ biết anh qua một người bạn cùng nơi làm việc. Anh không có gì đặc biệt ngoài sở thích sưu tầm những chiếc bát cổ. Gọi là đồ cổ cho nó oai chứ thực ra những thứ anh mua hoặc tìm kiếm có niên đại cũng chẳng xa xưa là mấy. Những thứ anh mua cũng không quá đắt vì anh cũng không thuộc thành phần khá giả và chắc cũng chẳng có nhiều tiền. Anh chỉ mua những chiếc bát chiết yêu vẽ xanh xanh trắng trắng. Anh mua về rồi chất chúng thành từng chồng trong phòng khách của mình.

Một lần chúng tôi qua chơi gặp lúc anh đang ngồi lau những chiếc bát cổ. Nhìn anh vừa lau vừa trầm trồ khen từng chiếc bát một tôi nghĩ chắc anh phải mê chúng lắm. Nhưng không, anh bảo anh mua vì nhớ mẹ.
Anh kể ngày xưa gia đình bố mẹ anh nghèo lắm. Lúc mẹ anh đi lấy chồng được ông bà ngoại "hồi môn" cho hai cái tô gấm và mấy cái chén sứ có hoa xanh xanh trắng trắng. Mẹ anh quý chúng như bảo vật. Anh nhớ chỉ những ngày giỗ chạp hay trong bữa cơm tất niên ngày 30 Tết mẹ mới cho mấy chị em anh ăn cháo gà đựng trong 2 chiếc tô gấm này.
Rồi chiến tranh và những ngày đi sơ tán. Những món đồ sứ ít ỏi đó mẹ anh không giữ được. Và bà đã tiếc đứng tiếc ngồi và tiếc mãi cho đến ngày bà ra đi về cõi vĩnh hằng. Anh nhớ mẹ, anh nhớ những buổi tối giao thừa sau khi dọn dẹp xong, anh ngồi nép bên mẹ và nhìn mẹ cẩn thận lau sạch những chiếc chén xanh trắng tinh xảo và miệng không ngớt trầm trồ.
Và từ đó anh dành dụm chắt chiu từ số tiền lương ít ỏi và mê mải tìm mua lại những chiếc bát cổ như tìm về tuổi thơ xưa của mình ...

Hoang Truc
29/11/2015

11 nhận xét:

  1. Chỉ đơn giản là nỗi nhớ khi ta nhớ về tuổi thơ ta, về ngôi nhà xưa nơi ta có mẹ và những vụn vặt đời thường ...

    Trả lờiXóa
  2. Nỗi nhớ thật đời thường. Giản dị mà lắng lòng

    Trả lờiXóa
  3. HIen Luong Nguyen FBlúc 09:53 27 tháng 12, 2015

    Câu chuyện Hoang Truc kể thật cảm động.

    Trả lờiXóa
  4. Đọc xong thấy yêu mến " Người chơi đồ cổ " không giống ai này quá .
    Không màng ham muốn vật chất , không chơi đồ cổ như thú chơi thời thượng . Anh bảo " Mua vì nhớ mẹ "
    Hỏi trên đời có được bao nhiêu người con Nhớ mẹ như thế . Nghĩ mà khâm phục ...
    Chuyện không dài mà càng nghĩ càng liên hệ đến mình , để sống tử tế hơn
    Cám ơn Hoàng Trúc , chắc bạn cũng thương Mẹ lắm , đã đồng cảm và dành thời gian ghi lại câu chuyện xúc động này .

    Trả lờiXóa
  5. Trọng Nghĩa Nguyễn FBlúc 09:55 27 tháng 12, 2015

    Người co người bạn như thế cũng rất hạnh phúc đấy, chúc mừng bạn

    Trả lờiXóa
  6. Hay lắm bạn ơi. Chuyện thật xúc động

    Trả lờiXóa
  7. Bùi Huy Cường FBlúc 09:57 27 tháng 12, 2015

    Câu chuyện của Hoang Truc thật cảm động, Chạm vào trái tim anh,

    Trả lờiXóa
  8. CÂU CHUYỆN GIẢN DỊ MÀ CẢM ĐỘNG

    Trả lờiXóa
  9. Nghệ Sĩ Buồn FBlúc 10:01 27 tháng 12, 2015

    Ai cũng có tuổi thơ để nhớ . Nhưng không phải ai cũng có thể kể ra được... Ước gì !

    Trả lờiXóa
  10. Bình thường nhưng lại rất đáng để mỗi chúng ta nghĩ về mình
    Thật trân trọng tình cảm của anh dành cho mẹ
    Đọc bài viết của chị em càng thấy quý mến chị hơn
    Và cũng tự nhìn lại mình
    Cuộc sống bây giờ cứ cuốn mình đi
    Nhưng cũng nên có những phút giây dừng lại như anh ấy
    Ngồi lau những chiếc bát
    Là lúc nghĩ và nhớ về tình cảm gia đình
    Tức là tự điều chỉnh bản thân...

    Trả lờiXóa

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.