Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

NGƯỜI YÊU CŨ


Anh thường gọi em là người yêu cũ
Tóc đã bạc rồi mà sao chẳng thể quên
Suốt mấy mươi năm vẫn cứ nhớ về em
Và nụ hôn đầu thuở mình còn vụng dại

Thời gian trôi con đường đời dài mãi
Mà chúng mình cứ đứng thế nhìn nhau
Hỏi bến sông kia phải qua mấy nhịp cầu
Sao chẳng thể ta bên nhau sánh bước
Duyên trần ai dễ gì ta có được
Thôi em cứ là người yêu cũ trong anh
Để mỗi khi trời đông lạnh gió hanh
Em như đốm than hồng
sưởi ấm
ngày giá lạnh ...
Hoàng Trúc
06/12/2015

10 nhận xét:

  1. Ôi chẳng có dòng sông mặt biển nào ngăn cách. Mà sao, mà sao anh không thể đến bên em. Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng. Đến bến bờ chỉ là giấc mơ.....

    Trả lờiXóa
  2. "Yêu là chết ở trong lòng một ít
    Bởi mấy khi yêu ta đã chắc được yêu "
    Cơn gió nhẹ vẫn là cơn gió
    Gặp nhau rồi, đêm nhớ nối đêm !

    Cơn gió là cơn gió, làn gió thoảng là làn gió, gặp nhau, để được nhớ về nhau, nơron thần kinh hoạt động, năng lượng tiêu hao . Biết vậy, người ta vẫn khao khát tình yêu ; khao khát sống có đôi, khao khát sự trường tồn của loài người, và hơn cả - người ta khao khát hạnh phúc .Khao khát một tình yêu .

    Trả lờiXóa
  3. "Còn xuân
    Kẻ đón
    Người đưa..."

    Hết xuân
    Em vẫn ngồi chờ
    Đợi ai ?

    Biển xanh
    Đã ngỏ lời rồi
    Ngó nghiêng chi
    Giữa đất trời sang đông.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Biển xanh ngỏ lời
      Sóng đến cuốn trôi
      Chỉ còn cát trắng
      Chân ai bồi hồi ..

      Tks

      Xóa
  4. Phương Thảo FBlúc 10:24 4 tháng 1, 2016

    Bài thơ rất hay, và Hoàng Trúc rất khôn không "qua cầu" để gặp nhau và muốn làm đốm thanh hông bất tử!

    "Em cứ hẹn, nhưng em đừng đến nhé
    Nếu trót đi em hãy gắng quay về
    Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
    Đời chỉ đẹp khi còn dang dở
    Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
    Cho ngàn sau ...lờ lửng ... với ngàn xưa!"
    HZ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ này em thuộc từ lúc vừa biết yêu, nhưng lúc đấy không nhớ là của HZ... Tks anh nhé

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
  5. Trong lòng vũ trụ bao la
    Nàng như biển biếc, anh là mây xanh
    Tia nắng trời quá mỏng manh
    Làm sao buộc chặt được anh với nàng
    Đôi ta đành phải song hàng
    Gập ghềnh cùng bước trên đường vô biên!

    Trả lờiXóa

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.