Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015
ĐÊM THU
Lần ấy em về người có hay
Hoàng hôn tắt nắng gió buông đầy
Đôi cánh hạc chiều mờ xa khuất
Hờ hững mắt nhìn đắm trời mây
Lặng ngắm trăng ngà vương tán cây
Xôn xao tiếng lá tiếng đêm dầy
Cứ ngỡ bên mình người còn đó
Nhớ nhớ thương thương dạ vơi đầy
Nụ hôn đọng ngọt mãi nơi đây
Nồng nàn hơi ấm nóng bàn tay
Nơi xa người hỡi ai còn nhớ
Một chút lạnh về lá thu lay ...
Hoàng Trúc
24/8/2015
5 nhận xét:
Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hay lắm! Ngỡ như ai viết cho mình:))
Trả lờiXóaCứ coi như vậy đi anh Nguyễn Văn Đường ạ, để cảm nhận vẻ đẹp nhẹ nhàng của một "Đêm thu". Tks anh
XóaBài thơ gợi lại nỗi buồn man mát nhớ nhung ...hay lắm
Trả lờiXóaLần ấy anh về em có hay
Trả lờiXóaHoàng hôn dần tắt, gió nhẹ lay
Đôi chim sáo sậu gù ngang mái
Bướm lượn ngoài hiên rợp bóng cây.
Vầng trăng thắm đỏ vương trong mây
Cánh hạc bay ngang, dáng hao gầy
Cứ ngỡ mắt ai đêm huyền hoặc
thương, nhớ đầy vơi với tình say.
Tóc ngắn buông hờ, gió thôi lay
Bàn tay, hơi ấm vẫn đong đầy
môi hồng, vẫn nụ hoa ngày ấy
Ngoài hiên, Thu đọng, gió nhớ mây.
Lần ấy em về người có hay
Trả lờiXóaHoàng hôn tắt nắng gió buông đầy
Đôi cánh hạc chiều mờ xa khuất
Hờ hững mắt nhìn đắm trời mây