&
Chưa khi nào em ngồi ngắm trăng rơiQua kẽ lá của đêm hè Hà Nội
Đôi lúc buồn em thấy trăng cũng tội
Cứ một mình hết ngày tháng năm trôi
Có lẽ nào trăng cũng khóc lệ rơi
Buông giọt sáng nhạt nhoà nơi em đến
Chỉ vô tình khi trăng nghiêng lưu luyến
Giọt trăng lòng bỡ ngỡ nghẹn ngào rơi ...
Dung dị. Hay thât là hay....Đôi lúc buồn em thấy trăng cũng tội...Cô đơn hòa với cô đơn để cảm thông để chia xẻ và cũng để vượt qua nỗi cô đơn của chính mình
Trả lờiXóa