Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

GIÁ ĐỪNG YÊU


Khi chẳng còn gì để nói với nhau
Ta đành giấu nỗi đau
Rồi dửng dưng như những người xa lạ
Chỉ mới đây thôi lời yêu thương còn ấm nồng
dẫu mùa đông tuyết giá
Mà bây giờ tê lạnh như băng đá chẳng thể tan

CHUYỆN SÁNG NAY


Sáng nay bố dậy sớm lắm vì có cái sự kiện chả biết là to hay nhỏ: cơ quan cũ gặp mặt đầu xuân các cán bộ hưu trí. Từ chiều qua đã có rất nhiều "các cụ" qua nhà hẹn với bố "mai mình gặp nhau ngoài khách sạn ông nhé". 😄
Chả là cái hội trường cơ quan thì lớn nhưng tổ chức tại cơ quan thì không làm tiệc được nên cơ quan mời các cụ ra khách sạn 4 sao ở trung tâm để còn đãi tiệc các cụ và để "các cụ ngồi nhìn nhau cho nó sướng". Đấy là nghe các cụ kháo nhau như vậy thôi chứ tôi thì đâu có biết cái gì.

VẠT NẮNG NGANG THỀM


Chờ người chẳng thấy người sang
Chờ người chờ mãi chiều vàng rớt vai
Bên hiên bóng nắng đổ dài
Hanh hao ánh mắt đợi ai mỏi mòn

TA VỀ TÌM LẠI

Ta về tìm lại riêng ta
Tìm về mùa cũ khi hoa sắp tàn
Bên thềm hiên lạnh tay đan
Heo may nghiêng ngả cung đàn ngẩn ngơ

CHỈ MỘT CHÚT THÔI


Một chút thôi
sao cứ mãi bâng khuâng
Con tim nhỏ khi đêm về thổn thức
Một chút thôi mà ngỡ ngàng day dứt
Một trời thu xanh thẳm gió lạnh về

U


Tối nay ngoại mặc áo thun, quần ngắn đến đầu gối, chân đi dép bệt nhìn hệt như mẹ bổi quyết định lượn phố ngắm mai vàng cùng đào phai ngày giáp Tết.
Cậy nhà gần công viên nên ngoại cuốc bộ cho khỏe coi như đi thể dục buổi tối. Cứ nghĩ hôm nay 27 tết rồi thì đường cũng vãn. Ai dè vẫn đông như hội. Xe hơi vẫn nối đuôi nhau chả còn chỗ hở mà thở. Xe máy thì vè vè đông đặc như ruồi lượn. Khiếp chết lên được. Nhìn cũng đủ thấy sợ. Tết mà.

BÓNG XƯA


Chiều cuối năm ta tìm về xưa cũ
Cũ lắm căn nhà mái ngói úa rêu phong
Cũ cả hàng cây đã lâu lắm chờ mong
Đứng trầm mặc bên kia đường lặng lẽ

SỐ SƯỚNG


Lần nào về nhà thăm bố, mẹ chị gái cũng dặn dò tôi cẩn thận, cứ như tôi còn bé lắm::
- Em về nhớ dậy sớm, đun ấm nước đổ vào phích để bố mẹ dậy có nước pha trà. Nhớ pha cho bố 1 ly cà phê 3 trong 1 nhé. Lần nào chị về cũng pha sẵn cho bố và bố thích lắm.
- Em biết rồi mà chị, - tôi thủng thỉnh đáp lại chị.
- Chị dặn Dì vì thấy Dì hay dậy muộn thôi. Bố mẹ thì già ..
- Chị cứ yên tâm. Bây giờ lớn tuổi rồi nên em cũng ít ngủ ...

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG


"Dường như ai đi ngang cửa
Gió mùa đông bắc se lòng"
Câu hát bâng khuâng về lại mùa đông
Nhặt chiếc lá bàng rơi ngoài cửa sổ
Nơi ấy gió lùa hương đêm nghiêng mặt phố
Đắm chìm ký ức xa xôi

TIẾC XUÂN


Nào có ai chờ có ai trông
Trời buồn héo hắt sớm nay đông
Bàn tay gầy guộc run theo gió
Đếm lá vàng rơi tiếc xuân nồng ...
Hoàng Trúc
09/12/2016

BÂNG KHUÂNG


Cơn mưa ngày nào về qua ngõ lao xao
Nghe tiếng đêm rơi trên lá khô phố vắng
Lạnh lẽo đèn đường hắt ánh vàng tĩnh lặng
Trầm mặc hàng cây nhòa nhạt phía cuối đường

MƯA BÓNG MÂY


Lại một lần ta chếnh choáng chơi vơi
Dẫu ngoài kia trời đã chiều vợi nắng
Bước chân côi giờ chẳng còn trĩu nặng
Nhớ nhớ quên quên ngày tháng cũ nhạt nhòa

LẶNG LẼ MÙA ĐÔNG


Nơi ấy bây giờ 
lặng lẽ mùa đông
Những cơn gió lùa
lạnh từng kẽ lá
Dòng người lại qua
ồn ào vội vã
Hối hả tìm về
những góc nhỏ bình yên
Nơi ấy chiều nay
xanh xanh dáng liễu mềm ...

Hoàng 
Trúc 
25/11/2016

Dân tộc thiểu số Việt Nam thứ 55


(Chả bịa tẹo nào)
Lâu lắm tôi mới gặp lại cháu - người hàng xóm Hàn Quốc của gia đình - khi chúng tôi đến ăn ở
một nhà hàng Hàn Quốc trên đường Phạm Ngọc Thạch tại tp. Hồ Chí Minh.
Vừa nhìn thấy tôi chàng trai người Hàn đẹp như tài tử điện ảnh vừa cúi xuống ôm lấy tôi vừa nhanh nhẩu lên tiếng :
- Con chào cô. Cô lâu nay có khỏe không? Gặp lại cô con mừng lắm. Con vẫn gặp các em nhưng cô thì đã lâu quá rồi con chưa gặp...
Cháu cười thân thiện và bắt tay chào mọi người. Hóa ra đây là nhà hàng của cháu mà bây giờ tôi mới biết.