Tự nhiên hôm nay tôi thấy nhớ anh. Có cảm giác muốn tìm lại khoảnh khắc tĩnh lặng trong một không gian yên ả ở quán cà phê góc phố nơi mà trước đây tôi và anh thường hay ghé. Tôi quyết định đến quán. Nhìn thấy tôi đi một mình chị chủ quán không khỏi ngạc nhiên nhưng vẫn đon đả chào :
- Sao hôm nay em lại đến một mình? Anh ấy không đi cùng em à? Chắc 2 đứa lại giận dỗi nhau chứ gì?
Tôi mỉm cười với chị thay cho câu trả lời. Tôi chọn chính cái bàn mà trước đây tôi và anh hay ngồi, gọi một ly kem yêu thích cùa mình, thả hồn cùng bản nhạc Trịnh và bắt đẳu quan sát xung quanh. Bàn nào cũng có đôi ngoại trừ tôi một mình một góc. Tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì quan trọng. Đôi lúc tôi cũng thích được ở một mình, không bị quấy rầy bởi bất cứ điều gì. Thường thì mọi người đến quán cà phê hoặc là có đôi, hoặc là đi cả nhóm ồn ào một chút mà vui vẻ. Còn hôm nay tôi chỉ một mình. Kể cũng lạ. Chả nhẽ một mình thì không được à?
Quán cà phê này đủ lớn với một không gian thoáng đãng, thanh bình, cách bài trí thật đẹp thật ấn tượng và ấm áp mang đậm hồn quê Việt. Tôi thích ghé nơi này vì đơn giản tôi tìm thấy ở đây một cái gì đấy lãng mạn, gần gũi với thiên nhiên, nơi tôi có thể lắng lòng cùng những bản nhạc trữ tình, du dương đầy quyến rũ. Mỗi lần đến quán tôi luôn tìm lại được cảm giác thanh thản và ấm lòng - Quán cà phê mang tên anh...
Đang thả hồn với những bản nhạc Trịnh đầy cám dỗ và lâng lâng cùng cái cảm giác được thư giãn thì bất chợt tôi nghe thấy tiếng nói hơi sẵng giọng của người đàn ông ngồi bàn phía đối diện rất gần chỗ tôi ngồi :
- Anh không thể có con cùng em và cũng không thể cùng em nuôi đứa bé. Mình hãy dừng chuyện này lại đi..
Trời đất ơi, họ đang có chuyện hệ trọng rồi. Tôi bất chợt nhìn họ một cách tò mò. Người đàn ông tóc cũng đã điểm bạc, mặt mũi thanh thoát, nhìn rất có vẻ trí thức nhờ cặp kính trắng anh mang. Người phụ nữ có vẻ mặt buồn và cái nhìn đầy lo âu. Chị cũng không tỏ ra ngạc nhiên khi thấy người đàn ông nói như vậy. Chị lặng lẽ ngồi, hai tay giữ chặt ly nước cam như sợ nếu buông tay ra nó biến mất, mắt rơm rớm nhìn về phía xa xăm.
Tôi không muốn nghe chuyện riêng của hai người nhưng nó cứ dội vào tai một cách vô tình và miễn cưỡng. Hoá ra họ mang nhau ra quán cà phê để giải quyết hậu quả cùa một cuộc tình...
- Em hãy nghĩ lại đi. Anh còn vợ, còn con, còn gia đình và sự nghiệp. - vẫn là giọng người đàn ông - anh không thể vì em, vì đứa bé này mà tiêu tan tất cả. Anh sẽ chu cấp cho em để em phá thai và bồi dưỡng sức khoẻ ....
Tai tôi ù lên khi nghe người đàn ông nói như vậy. Người phụ nữ vẫn lặng lẽ nhìn anh nhưng không nói bất cử điều gì. Không gian trở nên nặng nề và ngột ngạt. Rồi tôi nghe thấy tiếng của chị :
- Anh đã nói hểt chưa? Chị hỏi người đàn ông của mình.
- Dù sao anh cũng rất thương em và yêu em ! - anh nhìn chị và nói như an ủi.
Bất chợt chị đứng lên dang tay tát mạnh vào mặt anh (một cái tát nảy đom đóm mắt - tôi cũng võ đoán vậy thôi) và với tay lấy cái giỏ xách đen vừa đi vừa chạy...
Tôi sững sờ khi chứng kiến cái kết câu chuyên tình của anh chị. Nhiều cặp mắt tò mò cũng hướng về phía bàn nơi anh chị ngồi. Tự nhiên tôi vừa xót xa cho chị, vừa thấy thích hành động của chị và cũng thấy thương hại người đàn ông đang ngượng ngùng ngồi lại.
Tôi nhìn theo chị với ánh mắt thương cảm của một người phụ nữ. Giá tôi có thể chia sẻ với chị nỗi đau của một người đàn bà đã trót yêu bằng tình yèu chân thật, bằng con tim xốn xang mà giờ đây đang âm thầm chảy máu. Chị không phải là trường hợp duy nhất.
Chợt nhìn thấy ly kem yêu thích của mình đã tan chảy thành nước.
Ôi chao là tiếc ...
- Sao hôm nay em lại đến một mình? Anh ấy không đi cùng em à? Chắc 2 đứa lại giận dỗi nhau chứ gì?
Tôi mỉm cười với chị thay cho câu trả lời. Tôi chọn chính cái bàn mà trước đây tôi và anh hay ngồi, gọi một ly kem yêu thích cùa mình, thả hồn cùng bản nhạc Trịnh và bắt đẳu quan sát xung quanh. Bàn nào cũng có đôi ngoại trừ tôi một mình một góc. Tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì quan trọng. Đôi lúc tôi cũng thích được ở một mình, không bị quấy rầy bởi bất cứ điều gì. Thường thì mọi người đến quán cà phê hoặc là có đôi, hoặc là đi cả nhóm ồn ào một chút mà vui vẻ. Còn hôm nay tôi chỉ một mình. Kể cũng lạ. Chả nhẽ một mình thì không được à?
Quán cà phê này đủ lớn với một không gian thoáng đãng, thanh bình, cách bài trí thật đẹp thật ấn tượng và ấm áp mang đậm hồn quê Việt. Tôi thích ghé nơi này vì đơn giản tôi tìm thấy ở đây một cái gì đấy lãng mạn, gần gũi với thiên nhiên, nơi tôi có thể lắng lòng cùng những bản nhạc trữ tình, du dương đầy quyến rũ. Mỗi lần đến quán tôi luôn tìm lại được cảm giác thanh thản và ấm lòng - Quán cà phê mang tên anh...
Đang thả hồn với những bản nhạc Trịnh đầy cám dỗ và lâng lâng cùng cái cảm giác được thư giãn thì bất chợt tôi nghe thấy tiếng nói hơi sẵng giọng của người đàn ông ngồi bàn phía đối diện rất gần chỗ tôi ngồi :
- Anh không thể có con cùng em và cũng không thể cùng em nuôi đứa bé. Mình hãy dừng chuyện này lại đi..
Trời đất ơi, họ đang có chuyện hệ trọng rồi. Tôi bất chợt nhìn họ một cách tò mò. Người đàn ông tóc cũng đã điểm bạc, mặt mũi thanh thoát, nhìn rất có vẻ trí thức nhờ cặp kính trắng anh mang. Người phụ nữ có vẻ mặt buồn và cái nhìn đầy lo âu. Chị cũng không tỏ ra ngạc nhiên khi thấy người đàn ông nói như vậy. Chị lặng lẽ ngồi, hai tay giữ chặt ly nước cam như sợ nếu buông tay ra nó biến mất, mắt rơm rớm nhìn về phía xa xăm.
Tôi không muốn nghe chuyện riêng của hai người nhưng nó cứ dội vào tai một cách vô tình và miễn cưỡng. Hoá ra họ mang nhau ra quán cà phê để giải quyết hậu quả cùa một cuộc tình...
- Em hãy nghĩ lại đi. Anh còn vợ, còn con, còn gia đình và sự nghiệp. - vẫn là giọng người đàn ông - anh không thể vì em, vì đứa bé này mà tiêu tan tất cả. Anh sẽ chu cấp cho em để em phá thai và bồi dưỡng sức khoẻ ....
Tai tôi ù lên khi nghe người đàn ông nói như vậy. Người phụ nữ vẫn lặng lẽ nhìn anh nhưng không nói bất cử điều gì. Không gian trở nên nặng nề và ngột ngạt. Rồi tôi nghe thấy tiếng của chị :
- Anh đã nói hểt chưa? Chị hỏi người đàn ông của mình.
- Dù sao anh cũng rất thương em và yêu em ! - anh nhìn chị và nói như an ủi.
Bất chợt chị đứng lên dang tay tát mạnh vào mặt anh (một cái tát nảy đom đóm mắt - tôi cũng võ đoán vậy thôi) và với tay lấy cái giỏ xách đen vừa đi vừa chạy...
Tôi sững sờ khi chứng kiến cái kết câu chuyên tình của anh chị. Nhiều cặp mắt tò mò cũng hướng về phía bàn nơi anh chị ngồi. Tự nhiên tôi vừa xót xa cho chị, vừa thấy thích hành động của chị và cũng thấy thương hại người đàn ông đang ngượng ngùng ngồi lại.
Tôi nhìn theo chị với ánh mắt thương cảm của một người phụ nữ. Giá tôi có thể chia sẻ với chị nỗi đau của một người đàn bà đã trót yêu bằng tình yèu chân thật, bằng con tim xốn xang mà giờ đây đang âm thầm chảy máu. Chị không phải là trường hợp duy nhất.
Chợt nhìn thấy ly kem yêu thích của mình đã tan chảy thành nước.
Ôi chao là tiếc ...
Hoàng Trúc
10/6/2015
10/6/2015
những góc khuất của cuộc sống... và khi ta nhận ra ... vẻ đẹp lung linh của những cuộc tình ngang trái đang vỡ tan như những bóng bóng của trận mưa mùa hạ...mà ngậm ngùi với những nuối tiếc muộn màng ....kết của câu chuyện rất hay ...nhưng mà chưa "đắt"...nặng nề quá
Trả lờiXóaPham Huy Cuong: Lan sau HT se viet nhung cau chuyen co cai ket "nhe nhang" nhe. Tks anh
XóaChỉ là góc khuất số phận của một người phụ nữ và ai mà chẳng có một góc nhỏ bí mật của riêng mình!
Trả lờiXóaBan minh thanh nha tho .nha van thuc su rui.To thich doc tho va van cua cau Truc a. !
Trả lờiXóaCafe một mình nó có cái hay đó...Cái kết quả của thứ tình cảm kh lường trước chỉ hay xảy ra ở tuổi trẻ bồng bột bạn nhỉ
Trả lờiXóaHoàng Trúc đã chia sẻ một phận người thật hay,ý nghĩa như một truyện ngắn.Có phải người phụ nữ sinh ra là đã chịu thiệt thòi,đáng thương cho cô ấy !
Trả lờiXóaBạn viết văn hay quá. Câu chuyện rất phổ biến thời nay mà bạn viết mình lại thấy nét đặc biệt khác kiểu chuyện xưa: sự mạnh mẽ phụ nữ thời nay...
Trả lờiXóaTiếp tục thì câu chuyện sẽ như thế nào ?
Trả lờiXóaNàng ngoi nham nhi ly kem va cu nghi mai ve cau chuyen cua 2 nguoi, ve cai tát ma chi da danh cho anh...
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóaChuyên rat hay va rat cam xúc, mac du chuyện do xay ra ko ít Hoang Trúc a.
Trả lờiXóaTks ban Thanh Ha Nguyen. Doi khi luom lat mot vai dieu tu cuoc song doi thuong cung giup minh hieu them ve nhung nguoi xung quanh ban nhi
XóaDung vay! Van de la ban da viet dc thanh chuyện moi hay nua chu. Chúc ban viet dc nhiều nua nhe !
XóaXH đầy rẫy những câu chuyện tương tự ntn. Chỉ thương phụ nữ khi đã yêu là dâng hết kg một chút toan tính,yêu cuồng nhiệt mất phần đàn ông,đến khi hậu quá một mình chị em chịu thôi. Chúng tôi là vậy đấy ,ai nói ngu thì cứ nói,chúng tôi yêu cứ yêu,chuyện tc khó nói lắm.
Trả lờiXóaNgười đàn ông trong quán nước đã thật phũ phàng với người phụ nữ mình từng ăn ở, khó chấp nhận được, xem ra ông ấy có gì đó hơi thấp hèn, nhưng theo mình, có lẽ ông ta ko có tình yêu, bởi nếu yêu, sẽ ko thiếu gì cách cư xử nhân văn hơn. Về phía người phụ nữ, có lẽ cũng thế, cũng ko biết yêu rồi, bởi nếu thật sự yêu người ta, ko cần phải làm thế, như thể tát vào chính mình thôi.
Trả lờiXóaCuộc sống muôn mầu... Trên thế gian nhiều cặp đôi đến với nhau dưới nhiều góc độ, nhiều hình thái, nhiều dạng...
Khi chấp nhận đến với người đã có gia đình, đặc biệt nếu đến bằng sự chân thành của tình yêu theo tiếng gọi duy nhất của nhịp đập trái tim mà ko hề hàm ý gì khác, đơn thuần thấy rung động, nhớ thương, xua đuổi đi vẫn ko thể, rồi yêu..., cả 2 phía phải xác định cố gắng ko làm bất kể điều gì hệ luỵ đến nhau, đừng bao giờ đẩy nhau rơi vào khó xử, bế tắc.... Tình yêu đúng nghĩa rất cao thượng, đẹp và vị tha lắm, sẵn sàng hi sinh, thậm chí luôn chấp nhận thua thiệt về mình, cho nhiều dù chẳng nhận được như thế.
Câu chuyện vô tình gặp, thấy và chứng kiến ở quán nước làm nhiều người suy nghĩ dưới nhiều góc độ khác nhau, Hoang Truc phải bỏ phí 1 cốc kem yêu thích nhất rồi, hihi, mai mốt ra HN đền cho bạn ăn bù nhé.
Lâu rồi ko được đọc thơ mới của bạn, Ông xã cũng nói vậy đấy.
Le Duong Thuy Hoa: khong phai ai cung biet yeu mot cach chuan muc nhu ban noi dau. Khi minh yeu minh cung hy sinh, khong toan tinh va nhieu luc biet minh thua thiet du duong nhu ban Thanh Xuan noi nhung tinh yeu co tieng noi rieng cua no. Ai chang muon trong cuoc doi minh khg bao gio gap phai nhung nguoi dan ong vo trach nhiem. Cang co tuoi, cang co them kinh nghiem song minh cang thay may man cho ai gap duoc nguoi dan ong (hoac dan ba) nhan ai, song vi tha va biet vi nguoi khac...
XóaHT mong lai duoc ngoi ca phe cung nhung nguoi ban - nguoi than trong gia dinh Hoa nhu hom nao o Ha Noi.
Bai tho gan nhat HT viet va dang la bai "Yeu thuong mong manh" day Hoa a, moi vai ngay truoc thoi.
Truc gui loi tham Bà Phuong nhe va chuc bà nhieu suc khoe
Những người như HT đừng bao giờ ra quán cafe một mình như thế nữa nhé. Một là sẽ rất nguy hiểm.... Hai là là cho cánh bạn bè đàn ông của HT tủi thân lắm ???
Trả lờiXóaDoi luc em thich cam giac duoc mot minh anh Lê Sỹ Thắng a
XóaBản chất của tình yêu là rung động thực sự từ con tim. Không có luật pháp nào, luật lệ nào hoặc thế lực nào quyết định số phận cho tình yêu được cả. Chỉ có nghĩa vụ làm ảnh hưởng đến chất lượng của tình yêu mà thôi. Nếu chúng ta đặt mình ở cả hai phía sẽ thấy nhẹ nhàng hơn... Kiếp sau đàn ông bọn anh sẽ làm phụ nữ và ngược lại bọn em sẽ đầu thai làm đàn ông như thế sẽ công bằng...
Trả lờiXóaSon Dangtuan nói dậy nghe được đấy !
XóaHT cung quan diem voi ban Thanh Xuan a. Tks ban
XóaSon Dangtuan: ke anh nhi, cu yeu da, ha hoi phan giai sau.... Em cung mong co kiep sau...
XóaLoài người tự đưa ra các quy định và lệ để tránh sự hỗn loạn thiếu kiểm soát của xã hội, chứ thực sự nó không hoàn toàn đúng với quy luật phát triển tự nhiên. Mà tự nhiên thì bao giờ cũng đẹp hơn nhân tạo. Có đúng không Hoang Truc?
XóaBài viết của HT đã đề cập đến một lĩnh vực gai góc và đầy nhạy cảm của cuộc sống.Nếu chúng ta biết sống vì nhau, thực sự yêu thương nhau và quan trọng là không lừa dối nhau,hãy trung thực với chính mình và với người mình yêu thì cuộc đời sẽ đẹp làm sao!Tình yêu không bao giờ có lỗi,mình rất tâm đắc với câu ngạn ngữ như vậy của người Nga "Любовь всегда права"
Trả lờiXóaAnh Tran Quang Son: loi o day chi la cach xu su dung hay khg dung ma thoi anh a . Tks anh a
Xóa