Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

RU MÌNH



Em nhắm mắt ru mình trong hư ảo
Bên nụ cười toả nắng phía trời xa
Ánh mắt ai nhìn đằm thắm thiết tha
Mong manh như sương chiều buông nhẹ

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

CHỢ TÌNH



Em ngược về nơi ấy phía ngày xưa
Thanh Xuân - Chợ tình một thời để nhớ
Tìm gặp lại anh cùng chuyện mình dang dở
Chút nhớ thương còn đọng đến bây giờ

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

CHUYỆN Ở QUÁN CÀ PHÊ



Tự nhiên hôm nay tôi thấy nhớ anh. Có cảm giác muốn tìm lại khoảnh khắc tĩnh lặng trong một không gian yên ả ở quán cà phê góc phố nơi mà trước đây tôi và anh thường hay ghé. Tôi quyết định đến quán. Nhìn thấy tôi đi một mình chị chủ quán không khỏi ngạc nhiên nhưng vẫn đon đả chào :
- Sao hôm nay em lại đến một mình? Anh ấy không đi cùng em à? Chắc 2 đứa lại giận dỗi nhau chứ gì?
Tôi mỉm cười với chị thay cho câu trả lời. Tôi chọn chính cái bàn mà trước đây tôi và anh hay ngồi, gọi một ly kem yêu thích cùa mình, thả hồn cùng bản nhạc Trịnh và bắt đẳu quan sát xung quanh. Bàn nào cũng có đôi ngoại trừ tôi một mình một góc. Tôi cũng chẳng thấy có vấn đề gì quan trọng. Đôi lúc tôi cũng thích được ở một mình, không bị quấy rầy bởi bất cứ điều gì. Thường thì mọi người đến quán cà phê hoặc là có đôi, hoặc là đi cả nhóm ồn ào một chút mà vui vẻ. Còn hôm nay tôi chỉ một mình. Kể cũng lạ. Chả nhẽ một mình thì không được à?

YÊU THƯƠNG MONG MANH



Em muốn viết cho mình bài thơ cuối
Về tình yêu và nỗi nhớ không anh
Chiều vẫn rơi xào xạc gió lay cành
Bên lối cũ tím một trời hoa dại
Lời anh hứa sẽ yêu em mãi mãi
Dẫu cuộc đời chãng phải giấc chiêm bao
Em vẫn yêu giấu vào nỗi khát khao
Và những phút dại khờ bên anh say đắm

CHUYỆN VỀ DẦU DỪA



Thấy mặt mũi tôi rầu rĩ, anh hỏi: "Chắc em lại có chuyện gì buồn à? Có gì nói cho anh nghe xem nào..". Tự nhiên thấy có người hỏi thăm như được an ủi tôi liền than thở với anh rằng "tóc em rụng ghê lắm anh ạ, nhìn thấy tóc rụng mà xót xa quá, đau hết cả ruột. Chắc do đợt vừa rồi em đi bơi bị ảnh hưởng của nước hồ bơi chăng?".
Nghe thấy thế anh bĩu môi và dài giọng: "Ôi trời, có gì mà phải buồn bã và lo lắng quá như vậy. Tóc rụng rồi nó lại mọc. Chuyện nhỏ thôi mà". Lại thế nữa. Thấy người ta đang đau lòng vì mái tóc vốn được mệnh danh "vừa dầy, vừa đẹp" đang lả tả rơi đã chẳng thương lại còn bĩu môi, tôi quay ra vùng vằng: "Anh nói như thật ấy. Đàn ông các anh em chẳng thấy có chuyện gì lớn bao giờ, chuyện nào cũng chì là chuyện nhỏ"