Nhân kỷ niệm ngày 27/7 - Ngày Thương binh Liệt sĩ, Hoàng Trúc viết bài thơ "ĐỢI CHỜ" dựa trên một câu chuyện có thật của người chú ruột - liệt sĩ, hy sinh tại chiến trường B. Bài thơ mà Hoàng Trúc chia sẻ cùng các bạn như một nén nhang tưởng nhớ về chú và đồng đội, những người lính đã ra đi và mãi mãi không trở về.
Tiếng khóc, nụ cười em dấu thật sâu
Em là sân ga nhỏ luôn đợi những đoàn tầu ...
ĐỢI CHỜ
Sân ga nhỏ nơi con tầu dừng bến
Đón, đưa anh cùng đồng đội đi xa
Nắng chiều nghiêng bên những lọn tóc xoà
Nước mắt đọng trên mi em gái nhỏ
Nắm tay anh, tim run chưa dám ngỏ
Chẳng biết bao giờ mình sẽ gặp lại nhau
Anh đi lần này em biết sẽ rất lâu
Lòng vẫn hẹn chờ anh về trong thương nhớ
Tiếng còi tầu xé không gian nhắc nhở
Mình phải xa rồi, gửi nỗi nhớ theo anh
Em bồi hồi giơ bàn tay nhỏ xinh
Vẫy tạm biệt anh yêu cùng với bao đồng đội
Chuyến tầu mang đoàn quân đi rất vội
Về phía chân trời nơi những đám mây xa
Vần vũ Trường Sơn khói lửa nhạt nhòa
Chiến trường xa đang chờ Anh - người lính
Rồi một ngày em chợt nghe tin đến
Cánh chim bằng gãy cánh giữa muôn xanh
Bom đạn quân thù đã cướp mất anh
Trong trận chiến gian lao, giữ lấy đất quê mình
Tháng ngày dài sau những cuộc mưu sinh
Em vẫn mơ về anh với tình yêu sâu nặng
Mơ thấy các anh trong đoàn quân chiến thắng
Hùng dũng ngân vang khúc hát quân hành
Đất nước đã qua rồi gian khổ, chiến tranh
Vết cắt đau thương đã lên màu da mới
Sân ga nhỏ chiều nào em cũng đợi
Con tầu xưa sao mãi chẳng thấy về
Chuyến tàu ngày nào đưa các anh đi
Đã trở về mà không ai dừng lại
Con tầu lao nhanh dường như ái ngại
Đã không mang anh theo suốt cuộc hành trình
Những đoàn tầu từ phía bình minh
Vẫn vội vàng ngang qua ga xép nhỏ
Vội vã về nơi hoàng hôn chiều rực đỏ
Bỏ lại phía sau ga xép không người
Chỉ còn em bóng nhỏ đơn côi
Vẫn đợi chờ anh trong lặng thầm, hy vọng...
Hoàng Trúc
22/7/2014
Em là sân ga nhỏ luôn đợi những đoàn tầu ...
ĐỢI CHỜ
Sân ga nhỏ nơi con tầu dừng bến
Đón, đưa anh cùng đồng đội đi xa
Nắng chiều nghiêng bên những lọn tóc xoà
Nước mắt đọng trên mi em gái nhỏ
Nắm tay anh, tim run chưa dám ngỏ
Chẳng biết bao giờ mình sẽ gặp lại nhau
Anh đi lần này em biết sẽ rất lâu
Lòng vẫn hẹn chờ anh về trong thương nhớ
Tiếng còi tầu xé không gian nhắc nhở
Mình phải xa rồi, gửi nỗi nhớ theo anh
Em bồi hồi giơ bàn tay nhỏ xinh
Vẫy tạm biệt anh yêu cùng với bao đồng đội
Chuyến tầu mang đoàn quân đi rất vội
Về phía chân trời nơi những đám mây xa
Vần vũ Trường Sơn khói lửa nhạt nhòa
Chiến trường xa đang chờ Anh - người lính
Rồi một ngày em chợt nghe tin đến
Cánh chim bằng gãy cánh giữa muôn xanh
Bom đạn quân thù đã cướp mất anh
Trong trận chiến gian lao, giữ lấy đất quê mình
Tháng ngày dài sau những cuộc mưu sinh
Em vẫn mơ về anh với tình yêu sâu nặng
Mơ thấy các anh trong đoàn quân chiến thắng
Hùng dũng ngân vang khúc hát quân hành
Đất nước đã qua rồi gian khổ, chiến tranh
Vết cắt đau thương đã lên màu da mới
Sân ga nhỏ chiều nào em cũng đợi
Con tầu xưa sao mãi chẳng thấy về
Chuyến tàu ngày nào đưa các anh đi
Đã trở về mà không ai dừng lại
Con tầu lao nhanh dường như ái ngại
Đã không mang anh theo suốt cuộc hành trình
Những đoàn tầu từ phía bình minh
Vẫn vội vàng ngang qua ga xép nhỏ
Vội vã về nơi hoàng hôn chiều rực đỏ
Bỏ lại phía sau ga xép không người
Chỉ còn em bóng nhỏ đơn côi
Vẫn đợi chờ anh trong lặng thầm, hy vọng...
Hoàng Trúc
22/7/2014
Bài thơ của em xúc động quá!...nó gợi nhớ một bài thơ tuyệt phẩm của Nguyên Mỹ em ah! Đó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ
Trả lờiXóaTươi như cánh nhạn lai hồng
Trưa một ngày sắp ngả sang đông
Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ.
Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ
Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa
Hoàng Trúc, cảm ơn một bài thơ. Chiều nay ngồi đây trong xa lắc,cái thương nhớ quê cộng với cái buồn sâu thẳm trong tâm khảm người con gái cảnh ĐỢI CHỜ, khiến mình nước mắt tuôn rơi. Chiến tranh cướp đi bao người lính trẻ. Chết trong lòng giờ đây là những em gái hậu phương... Hình ảnh sân ga, con tàu, tiếng đoàn tàu lăn bánh mỗi lúc một xa, cuốn theo từ biệt chết dần trong nhung nhớ... Minh hiểu và thương cảm ấy, chính nó khiến người làm thơ đạt được thăng hoa. Cảm ơn Bạn nhé, Hoàng Trúc.
Trả lờiXóaBài thơ của Hoàng Trúc làm cho tôi nhớ lại những năm tháng chiến tranh... Tôi không nhớ đã đọc truyện hay xem phim Ga xép nhỏ cũng nói về đề tài này, về những người lính đã ra đi bảo vệ Tổ Quốc và đã hi sinh, về sự chờ đợi thủy chung của những người vợ, người yêu...cuộc chiến tranh nào cũng thật là tàn khốc. Đọc bài thơ mà thấy nghẹn trong lòng, cám ơn Hoàng Trúc!
Trả lờiXóa1 bài thơ tuyệt vời về câu từ trong từng dòng, từng khổ thơ...đất nước đã qua rồi mấy chục năm gian khổ, chiến tranh, biết bao người lính đã ra đi mãi mãi ko trở về, và phía sau những người lính ấy là hậu phương, là những người mẹ, người vợ, người yêu-người phụ nữ VN luôn biết dấu thật sâu những tiếng khóc, nụ cười và luôn đợi chờ trong lặng thầm, hi vọng....tất cả họ, đều vĩ đại...để chúng ta có được cuộc sống thanh bình...
Trả lờiXóaTháng 5 vừa rồi mình đã vào được nghĩa trang Trường Sơn, Thành Cổ Quảng Trị, Địa đạo Vịnh Mốc, và đầu tháng 7 vừa rồi đến nghĩa trang Hàng Dương ở Côn Đảo...những nơi ấy đã để lại trong trong mình biết bao cảm xúc khó nói thành lời...
Xin được thắp 1 nén nhang...
Chị ơi.....
Trả lờiXóaĐọc bài thơ lắng lại một nỗi buồn
Rơi giọt lệ mắt nhòa ghi mấy chữ
Cảm xúc vào đây , thương những mối tình xa
Thương anh bộ đội hy sinh giữ quê nhà
Người còn lại lặng thầm trong nỗi nhớ
Vẫn hy vọng chất chứa một niềm tin
Vẫn đợi chờ trong những chuyến tầu đêm
Anh đã nằm xuống với một giấc ngủ êm
Em vẫn khắc khoải đợi chờ trọng hy vọng
.......
Chiến tranh đã lùi xa, Chiến tranh không ước hẹn. Sân ga chiếu mưa hôm nào la nơi của những cuộc hẹn hò va những cuộc chia ly màu đỏ đầy nước mắt. Những người lính chia tay người yêu mình để đi vào cuộc chiến mà k có hẹn ngày trở lại, để lại sau lưng anh, để lại trên sân ga hôm nào 1 'Đợi chờ' vô vọng. Hình ảnh người phụ nữ trong bài thơ đã nói lên nhưng mất mát thật lớn lao và đớn đau của người con gái việt nam ./.Cảm ơn Hoang Trúc đã cho chúng tôi được nhớ lại 1 thời hào hùng của dân tộc, cùng với mọi người xin được thắp 1 nén nhang cho các anh, Cầu mong cho linh hồn các Anh được siêu thoát.
Trả lờiXóaĐất nước qua bao cuộc chiến tranh
Trả lờiXóaKhái niệm đợi chờ dường như là thói quen của những người phụ nữ
Từ khi sinh ra con đã đợi cha về trong nỗi nhớ
Nhớ dáng hình cha theo lời kể của bà
Cuộc đời con không biết mặt cha
Chỉ biết nhìn cha trên di ảnh
Hình bóng cha vẫn còn đây theo năm tháng
Là điểm tựa cho con khi bước vào đời
Là những xót xa của mẹ những đêm dài
Là những ngóng trông của bà khi xuân về Tết đến.
Rồi em lại tiễn anh lên đường ra tiền tuyến
Hậu phương em thăm thẳm nỗi mong chờ
Chờ ngày, chờ tháng , chờ năm
Chờ cả tuổi xuân trong nỗi lo âu khắc khoải
Mỏi mòn mong tin ngoài biên ải
Nước mắt tràn mi trong nỗi nhớ khôn cùng
Anh hy sinh trong chiến trận mịt mùng
Tin chiến thắng về sau một ngày anh ngã xuống
Em chết lặng rồi cũng tự gượng mình đứng dậy
Vì mẹ chồng và vì những đứa con thơ
Cuộc sống tảo tần vất vả miền quê
Làm cho em phần nào nguôi ngoai đi mất mát
Các con trưởng thành trong vòng tay chú bác
Trong sự đùm bọc của xóm làng những lúc gian nan.
Thời gian trôi nhanh, cái ngày mẹ âu lo cũng đến
Nối nghiệp cha, con lên đường chinh chiến
Ba lô trên vai đảo xa con thẳng tiến
Đất nước hòa bình nhưng biển đảo đâu có bình yên
Tiễn con đi mẹ rắn rỏi niềm tin
Con sẽ trở về, vẹn nguyên trong vòng tay của mẹ…
Ôi mẹ Việt Nam qua biết bao thế hệ
Đôi vai gày Mẹ gánh cả non sông
Tổ Quốc ghi công
Mẹ Việt Nam Anh Hùng
Lớp lớp cháu con sẽ không bao giờ quên công lao của Mẹ!
Hỡi những người lính trẻ đã ngủ yên
Trả lờiXóaDưới lòng đất có nghe lời tôi hát
Trên quê hương những cánh đồng bát ngát
Mây trắng bay về mang bóng hình anh
Đất nước mình bao nhiêu năm chiến tranh
Những lạc lầm, những nỗi đau vô hạn
Bên nọ, bên kia, bao người ra trận
Bên thắng, bên thua, vẫn đất Việt quê mình!
Mây vẫn bay trên những cánh đồng xanh
Thương tuổi trẻ của những người ra trận
Thương sân ga, thương người chờ bất tận
Thương quê mình, sao cứ mãi khổ đau
Nước mắt nào chả mặn đắng như nhau
Thôi, khép lại những ngày xưa anh nhé!
Để mây lại bay trên những cánh đồng tuổi trẻ
Lúa trổ đòng, thơm ngát những mùa vui
Qua đau thương, người lại yêu người
Cho sân ga lại hẹn hò đôi lứa
Cho bầu trời sẽ không còn rực lửa
Mây trắng bay về mang bóng hình anh!
Tôi lại đọc những vần thơ của Hong Sen để nhớ đến những người đã nằm xuống. Một nén hương cho các anh chị, những đứa con của Mẹ.
Trả lờiXóa"Đất nước qua bao cuộc chiến tranh
Khái niệm đợi chờ dường như là thói quen của những người phụ nữ
Từ khi sinh ra con đã đợi cha về trong nỗi nhớ
Nhớ dáng hình cha theo lời kể của bà
Cuộc đời con không biết mặt cha
Chỉ biết nhìn cha trên di ảnh
Hình bóng cha vẫn còn đây theo năm tháng
Là điểm tựa cho con khi bước vào đời
Là những xót xa của mẹ những đêm dài
Là những ngóng trông của bà khi xuân về Tết đến.
Rồi em lại tiễn anh lên đường ra tiền tuyến
Hậu phương em thăm thẳm nỗi mong chờ
Chờ ngày, chờ tháng , chờ năm
Chờ cả tuổi xuân trong nỗi lo âu khắc khoải
Mỏi mòn mong tin ngoài biên ải
Nước mắt tràn mi trong nỗi nhớ khôn cùng
Anh hy sinh trong chiến trận mịt mùng
Tin chiến thắng về sau một ngày anh ngã xuống
Em chết lặng rồi cũng tự gượng mình đứng dậy
Vì mẹ chồng và vì những đứa con thơ
Cuộc sống tảo tần vất vả miền quê
Làm cho em phần nào nguôi ngoai đi mất mát
Các con trưởng thành trong vòng tay chú bác
Trong sự đùm bọc của xóm làng những lúc gian nan.
Thời gian trôi nhanh, cái ngày mẹ âu lo cũng đến
Nối nghiệp cha, con lên đường chinh chiến
Ba lô trên vai đảo xa con thẳng tiến
Đất nước hòa bình nhưng biển đảo đâu có bình yên
Tiễn con đi mẹ rắn rỏi niềm tin
Con sẽ trở về, vẹn nguyên trong vòng tay của mẹ…
Ôi mẹ Việt Nam qua biết bao thế hệ
Đôi vai gày Mẹ gánh cả non sông
Tổ Quốc ghi công
Mẹ Việt Nam Anh Hùng
Lớp lớp cháu con sẽ không bao giờ quên công lao của Mẹ!
Tiếng khóc, nụ cười em giấu thật sâu
Trả lờiXóaEm là sân ga nhỏ luôn đợi những đoàn tầu .
Nhớ lắm những đoàn tàu thời xa ấy ,bao nhiêu bao nhiêu các anh ra chiến trường ...và ...bao nhiêu anh ở lại chiến trường, bao nhiêu anh về được với mẹ ?????
Trả lờiXóaCảm ơn chị đã chia sẻ. Chiến tranh mà ...
XóaBạn viết bài thơ hay quá,bạn đã vẽ lại cả một quá trình lịch sử của cuộc chiến tranh bảo vệ dân tộc,mình cũng đã chứng kiến và tham gia nhiều cuộc đưa tiễn người thân ra mặt trận...thật cảm động khi đọc bài thơ của bạn,cảm ơn bạn Hoàng Trúc.
Trả lờiXóaĐọc thơ bạn tim tôi cũng thổn thức, dù cuộc chiến bạn nhắc đến không có kí ức của tôi song vẫn xúc động dạt dào, chíc tất cả mọi người lính đều được an lành và hạnh phúc!.
Trả lờiXóabài thơ giản dị mà hay quá. Tội nghiệp Dân tộc Việt gặp phải tai ương
Trả lờiXóaBài thơ em viết rất hay rất cảm động
Trả lờiXóaĐọc bài thơ cảm động quá, Mình vẫn rất thường nhớ tới đồng đội đã nằm lại nơi chiến trường ,Những đồng đội còn chưa có người yêu Những đồng đội dũng mãnh đối đầu một mất một còn với kẻ thù, nhưng lại nhút nhát ko dám tỏ tình với o dân quân Hà Tĩnh, Vậy đấy, Cách đây vài năm tôi vượt hàng trăm cây số từ Cần Thơ lên Kon Tum thắp nén nhang cho các anh ngay chân cầu Đăbla đường dẫn vào Thi Xã Kon Tum Đọc bại thơ này cảm ơn Hoang Truc quá
Trả lờiXóaEm cam on anh da chia se
XóaBài thơ hay và nhiều cảm xúc, ý nghĩa dì ah!
Trả lờiXóaCảm ơn Trúc về những vần thơ xúc động. Kỷ niệm của người con gái thật sâu xa và phổ biến với thế hệ trước bọn mình. Thơ đăng lại vào dịp 22.12 thật ý nghĩa,
Trả lờiXóaĐớ là cuộc chia ly chới ngời sắc đỏ..
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaNGÀY VỀ
Khi anh lại ra đi ,
đất nước đã bình yên
Còn góc Tây Nam kẻ thù đốt lửa
Chưa kịp vui cùng em chia sẻ
Đã vội vàng nâng bước trường chinh .
Ngày anh đi , sân ga ấy ... chúng mình ...
Giọt nước mắt nào chia nhau một nửa
Thấy vị đắng trong tình yêu đôi lứa
Biết nói gì cùng nhau ,
khi anh ... không hẹn ngày về .
Và tháng năm , năm tháng ... ê chề ...
Bằn bặt tin anh ...
em mỏi mòn trông đợi ...
Ôi , chiến trận bao giờ cũng thế
Chí diệt thù
lòng chỉ nhớ về em !
Nơi ấy bình yên
cuộc sống êm đềm .
Ngày trở về ,
nhớ thương bao đồng đội
sả thân đánh giặc cùng anh .
Anh lặng im ... đau nhói tận cõi lòng
Xót đồng đội ...
xót phận mình đơn côi ... lính chiến .
Sân ga ngày về ... đông hiu hiu lạnh
Bộ chiến bào bạc phếch giữa trời đông
Nhìn chung quanh trăm tía ngàn hồng
Giọt lệ cuối cùng khô trong tâm khảm .
Thôi , cứ thế ! Cuộc đời ảm đạm
Có bao giờ ta muốn chiến chinh đâu
Để em ta buồn khổ , u sầu
Để ta nghẹn ngào , đắng cay , đau xót ...
Cảm ơn anh Giang Hoang. Bài thơ anh viết cảm động lắm
Xóa