Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014
Bến đợi
Có một chiều
Tàu anh rời bến để ra khơi
Lúc hoàng hôn đỏ rực chân trời
Giữa xao xác
Tiếng những đàn chim biển
Em lặng dõi theo
Hướng con tàu thẳng tiến
Rồi nhỏ dần
Giữa sóng gió trùng khơi
Thầm kêu lên anh ơi
Và nỗi nhớ
Dâng đầy theo sóng biếc
Chắp tay em thầm ước
Anh thân yêu trọn vẹn trở về.
Nước mắt chảy dài
Ướt đẫm bao khuya
Vầng trăng nhớ
Đã bao lần tròn khuyết
Tàu anh vẫn bặt tăm biền biệt
Anh chắc miệt mài
Chinh phục bến bờ xa
Đã mấy mùa bão gió tràn qua
Bờ em đã ngả nghiêng
Chao đảo
Cửa sổ mình
Vẫn sáng cây đèn bão
Vẫn chong chong
Át bóng tối ngàn trùng
Em vẫn tin
Anh có biết không
Tàu anh sẽ
Tới ngày cập bến
Bởi anh đã quyết đi quyết đến
Bởi em chờ
Xây bến đỗ tàu anh ...
19 nhận xét:
Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
.Nếu em gặp anh
Trả lờiXóaEm sẽ hỏi có bao giờ anh đợi,
Khi ánh chiều tắt dần mòn mỏi
Có bao giờ anh đợi em không?...
Bài thơ này HT viết tặng cho những người đã, đang và sẽ là thuỷ thủ. Cần lắm sự chung thuỷ, đợi chờ của những người phụ nữ, để luôn là niềm tin vững chắc cho những người thuỷ thủ lênh đênh trên sóng nước trùng dương. Đợi anh....anh sẽ về
XóaĐã có bến
Trả lờiXóaThuyền k phải lênh đênh
Bởi là thuyền
bến chẳng thể níu chân
Bến điểm tựa hướng thuyền đi muôn nẻo
Thuyền nguyện dâng cho bến nguyện trang lòng
Thủa nhỏ mình còn giữ cuốn thơ về những con tàu, về những người thủy thủ và người yêu của họ trên bờ. Chị gái đó làm thơ rất hay, Chữ chị cũng rất đẹp, rất yêu biển, yêu bạn trai là người đi biển. Nhưng không may anh ấy té xuống biển và mất. Hai người chưa kịp làm đám cưới. Thật tội. Bây giờ không biết chị ấy ra sao.
Trả lờiXóaBài thơ sau này của chị có câu; "ta yêu biển là thế, biển sao nỡ cướp anh của ta?". Cũng lạ thật, những người khác không biết làm thơ, không yêu biển nhiều như chị dâu mình lại được lấy chồng. Chị yêu biển, yêu thơ và thật lãng mạn hì ông Trời lại làm chị đau dường ấy.
Nhân đây ( lại nhân đây, cám ơn Hoàng Trúc cho nhờ sân) mình xin gửi một bài đã lâu về thuyền và bến:
Trả lờiXóaBão đến miền Trung
Trời rung đất chuyển
Đã neo tàu, gọi người về bến
Vẫn nát tan bờ, người mất, thuyền trôi...
Cơn bão lòng
Ập xuống đời tôi
Xin hãy lấy niềm tin làm điểm tựa
Neo thuyền tình
Đậu mãi
Bến bờ tôi!
Nhớ lại ngày xưa ngay từ hồi còn nhỏ đã rất mê phim "cánh buồm đỏ thắm" vì phim rất đẹp. Sau này thời sinh viên xem lại nguyên gốc lại càng mê hơn vì ý nghĩa của phim. Màu đỏ của tình yêu đẹp đến nao lòng...
Trả lờiXóa...Anh hãy là cánh buồm màu đỏ
Để tình yêu em làm ngọn gió
Đưa anh đi khắp nơi...
Gió sẽ cùng anh đến tận chân trời
Hát cho anh nghe mỗi khi mệt mỏi
Giữ cho anh không rời tay lái
Và cánh buồn luôn vươn lên...
...Gió sẽ thổi tan hết mây đen,
Trả lờiXóaĐem ánh mătj trời về cho anh mỗi sớm,
Thả cánh hải âu bay khi ánh chiều xuống muộn,
Thắp sáng những vì sao mỗi buổi đêm.
Nhưng có khi nào gió thổi cuồng điên,
Nếu anh sợ, buông rời tay lái,
Thì anh sẽ chìm xuống biển lợi dữ dội
Và không còn là anh của em.
Nếu anh mỉm cười:"Gió thổi mạnh nữa lên!"
Rồi vững tay lái thuyền trong bão tố,
Thì nguy hiểm sẽ tan đi và chỉ còn ngọn gió
Dịu dàng đưa buồm lướt trên biển êm...
Bởi anh hiểu gió bắt nguồn từ lòng em
Và thổi qua trái tim nóng rực
Nên dù cuồng điên hay êm ả lướt
Gió cũng đều là tình yêu của em...
Em hãy cứ chờ anh em nhé
Trả lờiXóaAnh sẽ về trong thương nhớ em mong
Ngọn đèn ki dù vẫn thức chong chong
Anh thương nhớ nỗi lòng em chờ đợi
Thuyền anh ra khơi giữa muôn trùng vời vợi
Anh vững tin em , là bến đợi anh về
đợi chờ trong vô vọng, buồn quá Hoàng Trúc ơi, đổi gu nay (hơi nôm na mách qué): Em ơi , em cứ đợi chờ
Trả lờiXóaCon sông vẫn chảy, lững lờ nước trôi
Thuyền ra tận biển lâu rồi
Thì em vẫn cứ đứng ngồi ngóng trông
Dễ đâu thuyền lội ngược dòng?
Mà em cứ đợi, má hồng phôi pha
Nếu mà em vẫn thiết tha
Xin đừng làm bến quê xa một mình
Đôi ta đã sắm thuyền tình
Xin em làm gió, chúng mình cùng đi
Gió kia ai buộc lời thề
Để buồm theo gió, xuôi về bến mơ!
"Nhổ neo ra khơi
Trả lờiXóađêm nay khi trăng mọc
tầu anh sẽ nhổ neo ra khơi
Tạm biệt em yêu! vẫy chào thành phố cảng thân yêu..."hvt
Anh sẽ đi về phía cuối trời chiều
nơi đại dương mênh mông có ngàn trùng sóng vỗ.
những cánh Hải âu chao nghiêng về nỗi nhớ
Về phía em, người anh yêu đang khắc khoải đợi chờ.
Có những con tầu đi về phiá bến bờ mơ
những hòn đảo thần tiên với ngọc ngà châu báu.
Tàu anh ra khơi, tìm về nơi biển đảo
Là một phần máu thịt của quê hương
Đó là nơi nhoi nhỏ giữa đại dương
vẫn vững vàng đứng canh nơi đầu sóng
Trường sa đó em, cho Tổ quốc mình thêm rộng.
Cho đất nước rộng dài những ước mơ xanh
Người đi xa hoài vọng một niềm tin
người yêu ơi! hãy vững lòng chờ đợi
Rồi sẽ có một ngày đất trời tươi nắng mới
Anh sẽ về với nồng ấm tình em.
Anh đã qua bao vùng đất lạ quen
Trả lờiXóaCuộc chinh phục gian nan đời thủy thủ
Đâu phải đường bằng mà trải bao bão tố
Vượt lắm phong ba và cám dỗ đời thường..
Nhớ lắm mỗi khi hoàng hôn buông xuống
Trả lờiXóaBóng đêm buồn nhuộm tím biển bao la
Những con sóng bạc đầu từ phía xa xa
Nơi phương anh từng đợt ùa về thổn thức
Em cô đơn một mình lặng im kiệt sức
Tóc rối bay quyện cát biển mặn mòi
Những vì sao đã thức cùng em bao đêm rồi
Ánh sáng lạnh trải dài bờ cát trắng
Mênh mông buồn biển đêm vắng lặng
Chỉ mình em làm bạn với trăng sao
Gió vây quanh, sóng ào ạt thét gào
Như muốn giật tung, ném em vào biển nước
Biết bao lần trước biển em lặng thầm ao ước
Trái đất ngừng quay để đêm mãi là ngày
Cho nỗi nhớ đừng quặn lòng trỗi dậy.
Trả lờiXóaAnh biết chứ, ơi nỗi niềm trông đợi
cũng là em thôi! vợi vợi chờ mong
Giữa muôn trùng bạc sóng đại dương
Anh vẫn thức cùng sao rơi chân trời rộng
bóng hình em mảnh mai bên bờ sóng
tóc mây bay trong đêm tím nhạt mờ
luôn hiển hiện trong mỗi lời thơ
mà anh viết nhờ hải âu làm tín sứ
gửi về em với muôn ngàn thương nhớ
Dào dạt lời yêu với nhịp đập nồng nàn
Hãy chờ nhé em, dẫu còn lắm gian nan
một ngày kia tầu anh qua bão tố
anh sẽ về với mùa chim làm tổ
Về với em, bến đợi của lòng anh!
Cứ viết thế này thì làm sao không đợi cho được chứ Quytrinh Donga ?
XóaEm đã chờ từ khi tóc còn xanh
Trả lờiXóaNay màu khói đã điểm tô tóc rối
Bão vẫn về trong cô đơn anh hỡi
Đem gió mưa quần nát biển quê mình
Biển có bao giờ hết bão đâu anh
Và mưa nữa cứ rơi hoài không ngớt
Và anh ơi khi nào anh dừng bước
Bến đợi em hoang vắng quá lâu rồi!
Đêm sắp tàn, anh lặng ngắm mây trôi
Trả lờiXóathành phố sáng đèn cho một ngày trăn trở
tiếng thu đi trong mênh mang nỗi nhớ
đọc thơ em, buồn đến lạnh tê lòng.
Trách trời già xe mớ bòng bong
Xe duyên nợ lòng vòng rắc rối
Bến bờ em ngàn ngày trông đợi
Ôi bờ bến anh về, hoa tiêu dẫn nơi đâu?
Bến cũ lặng thầm, bến mới xôn xao
Ngàn năm đợi nên Vọng phu hóa đá
Chỉ có tình yêu là muôn đời hối hả
giục giã những con tim đập gấp nhịp
Giục giã những con tim đập gấp nhịp yêu thương
XóaTôi thích bài thơ của Quytrinh Donga!:)
Trả lờiXóaNhớ về bạn là chỉ nhớ điệu cười , nhớ những nét hồn nhiên tươi trẻ của 40 năm về trước.May sao hôm nay fb cho mình gặp bạn, mình mới biết thêm rằng bạn mình giỏi làm thơ.Thơ rât hay!
Trả lờiXóa