Lặng lẽ ngắm chiều rơi
Em - người đàn bà mang theo mình hương nồng biển khát
Nghe sóng du dương vỗ về bờ cát
Mặn mòi gặm nhấm niềm đau
Cứ mải miết yêu rồi lại để xa nhau
Rồi lại thấy lòng ngậm ngùi đắng đót
Em như đóa bồ công anh mong manh dịu ngọt
Thuộc về nơi chỉ có gió mát lành
Những ngày em xa anh
Con tim buồn thấy nhớ
Người đàn bà đã đi qua chặng đường dài dang dở
Dừng lại bên anh - điểm xuất phát ban đầu
Bờ biển dài sóng theo sóng về đâu
Trong ráng chiều hoàng hôn buông lãng đãng
Hương biển quyện sương la đà bảng lảng
Bởi quá yêu anh không thể nói thành lời
Em một mình
hóa đá
trước biển khơi ...
Hoàng Trúc
29/4/2018
Bởi quá yêu anh không thể nói thành lời
Trả lờiXóaEm một mình
hóa đá
trước biển khơi ...
Thơ em lắng đọng những tình cảm yêu đương, lãng mạn mà kg phải người phụ nữ nào cũng có.
Trả lờiXóaEm cảm ơn anh đã chia sẻ cảm xúc. Tình yêu lúc nào cũng đong đầy anh ạ .
XóaRất tâm trạng và rất hay Trúc à!
Trả lờiXóa... Em một mình hóa đá trước biển khơi..
Em cảm ơn anh. Hóa đá trước biển ..
XóaXin em hãy là hoa trong lá
Trả lờiXóaĐể a chờ hóa đá giữa càn khôn
Hoa có mùa
Xóalá chẳng mãi xanh non ..
Người đàn bà đang yêu nên thơ cũng dào dạt, ào ạt như sóng biển nhỉ
Trả lờiXóaSóng biển dâng trào
XóaẦm ào xô bờ đá
Là khi yêu anh rộng dài biển cả ..
.." Dừng lại bên Anh - điểm xuất phát ban đầu".., vẫn là người Bạn trong " Tôi và nó " nhỉ..
Trả lờiXóaGần mà xa .. Tks bạn
XóaChiều anh bất ngờ nhận ra em
Trả lờiXóaNgười đàn bà tắm biển
Quay lưng vào phía đất liền
Lặng lẽ dâng hiến ...
Đón nhận những nụ hôn
nồng nàn của biển
Và biết mình
Đời còn nợ phía nhân gian ...
Thơ - TTC
Hay lắm ạ. Tks nhà thơ
XóaTình yêu là phép màu có thể biến đổi người ta thành đá, lửa, bão tố.
Trả lờiXóaThơ hay ! Hơi buồn ? Có lẽ đó là sự từng trải ?
Trả lờiXóaXưa tình yêu k nói thành lời nên hoá đá, Nay yêu nồng nàn thành vần thơ chia sẻ biển tình Phây. Qui luật muôn đời có đi sẽ đến, tình yêu chân thành tất neo đậu chốn đợi mong
Trả lờiXóaThơ Trúc Vàng rất hay, sâu lắng quá
Trả lờiXóa