Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

MÌNH LÀ BẠN CỦA NHAU


Hãy gọi cho anh em nhé
Bất cứ lúc nào em cảm thấy cần anh
Để cùng sẻ chia những hạnh phúc ngọt lành 
Những câu chuyện vui hay dẫu buồn ứa lệ

Trong cuộc đời có bao lần như thế
Em cần anh như một bờ vai
Hãy gọi cho anh khi đêm đến thật dài
Em khắc khoải không thể tìm giấc ngủ
Anh sẽ ru em bằng những gì xa cũ
Một triền đê có tiếng sáo du dương
Những cánh đồng chiều bát ngát đưa hương
Và cổng làng cây đa sân đình bến nước
Hãy gọi cho anh nói điều em thầm ước
Chỉ một lời thôi anh sẽ đến bên em
Dẫu ngoài kia thành phố đã lên đèn
Và dòng người đang ngược xuôi rất vội
Anh thương em một mình nơi đô hội
Vẫn đơn côi như giữa chốn không người
Hãy gọi anh đừng ngại nhé em ơi
Dẫu giữa đêm khuya ngoài trời lạnh giá
Cầu cho em cuộc sống luôn yên ả
Và rạng ngời nụ cười đón ngày vui
Hãy cho anh được chia ngọt sẻ bùi
Để dẫu xa nhau vẫn thấy lòng ấp áp
Mình là bạn của nhau
Cả bây giờ và sau này
bước chân anh chậm chạp
Em có hiểu không em ...
Hoàng Trúc
16/10/2017
Ps: Hình ảnh từ Internet và chỉ mang tính minh họa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.