Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

ĐẤT TRỜI CŨNG ĐỒNG LOÃ VỚI TÌNH YÊU ĐÔI LỨA


Quà tặng sinh nhật Hoàng Trúc từ một bạn thơ

Tôi đọc bài thơ Mưa Tràng An của nhà thơ Trúc Vàng và cảm phục tài thơ của chị. Tràng An là khu danh thắng sơn thuỷ hữu tình. Du khách đến đây được ngồi trên con đò nhỏ đi dọc theo dòng sông uốn lượn giữa các núi cao, luồn lách qua các hang động. Đến vời Tràng An du khách sẽ được tận hưởng không khí trong mát của núi sông, được thả hồn trong tầm nhìn phóng khoáng ...


Khác với cái khung cảnh đẹp vốn có ấy, bài thơ nói về đôi nam nữ đi thăm Tràng An đúng vào lúc mưa to gió lớn. Mưa nguồn gió biển thật đáng sợ, nhưng mà khi đang yêu nhau thì khung cảnh thiên nhiên vẫn đẹp, vẫn tình theo cách riêng.

Mở đầu bài thơ là những câu tả cảnh mưa vùng sông núi. Cơn mưa thật to ập đến, mây đen giăng kín trời, tiếng mưa ầm ào xối xả đối lập với hình ảnh con thuyền bé nhỏ bồng bềnh trôi.

"Tràng An mưa giăng kín trời
Con thuyền bé nhỏ bồng bềnh trôi
Bóng núi sẫm mầu in vào lòng suối đơn côi
Tiếng mưa gõ nghe ầm ào xối xả
Mặt suối sâu tung bọt ngầu lau lá
Chút quạnh hiu bên sườn đá mưa mù ..."

Trong khung cảnh ấy thì người đàn ông (tôi đoán cả 2 nhân vật trong bài thơ đều không còn rất trẻ nữa  ) theo bản năng muốn được che chở người phụ nữ mà mình yêu. Chỉ có một chiếc ô và họ nép chặt vào nhau. Quên hết cả gió mưa ào ạt, khi được ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương và che chở, người đàn ông chợt cảm thấy mình may mắn, cảm ơn trời đất.

"Nép bên nhau mình trú dưới tán dù
Ngắm mưa ngàn đan nghiêng nghiêng trước mặt
Giữ tay em trong tay mình thật chặt
Anh thì thầm mong mưa mãi đừng ngơi"

Trong bài thơ tác giả đang đứng vai người phụ nữ, cô cũng biết rõ tình cảm của người yêu mình, lặng lẽ nép vào người anh và hạnh phúc mỉm cười đồng cảm.

"Trời thương anh nên mưa vẫn cứ rơi
Nổi bong bóng trắng một vùng suối cả"

Họ như cùng lặng im tận hưởng cảm xúc ngọt ngào của tình yêu và sự gắn kết, che chở nhau.

Cái tình của bài thơ là họ như vẫn còn e ấp lắm. Muốn được ôm chặt người yêu mình vào lòng, nhưng họ vẫn còn phải nhờ đến vận may Trời cho. Cả hai người đều cảm nhận tình yêu mà bằng lời họ chưa dám nói hết.

Thế rồi trời ngớt mưa và những con le le xuất hiện. Câu kết của bài thơ tuyệt hay - tình yêu đôi lứa tuyệt đẹp và đất trời như đồng loã với đôi trai gái. HÌnh ảnh những con le le "rẽ nước tìm nhau" là nét chấm phá sinh động, làm sáng bừng không gian sông nước sau cơn mưa. Một câu kết để lửng làm cho bài thơ thấm đẫm chữ tình.

"Tiếng le le gọi bầy
xé không gian yên ả
Rẽ nước tìm nhau
trong ướt lạnh mưa rừng ..."

Cảm ơn nhà thơ Trúc Vàng đã cho bạn đọc một bài thơ hay !

30/10/2017
Bạn thơ Hoàng Trúc 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.