Tách trà nhỏ trên tay
Nàng ngồi lặng yên bên khung cửa sổ
Đắm chìm vào nỗi nhớ
chẳng thể gọi thành tên
Nàng ngồi lặng yên bên khung cửa sổ
Đắm chìm vào nỗi nhớ
chẳng thể gọi thành tên
Con đường dài mờ ảo trong đêm
Thoảng nghe hương thầm của phố
Đôi bàn tay khẽ chạm vào nỗi nhớ
Bẻ vụn thành những mẩu nhỏ thời gian
Thoảng nghe hương thầm của phố
Đôi bàn tay khẽ chạm vào nỗi nhớ
Bẻ vụn thành những mẩu nhỏ thời gian
Nhấm nháp đắm say bao khoảnh khắc ngỡ ngàng
Nhịp đập con tim cứ rung thành cung đàn huyền ảo
Những đớn đau cuộn trôi vào tâm bão
Vụng về che chắn cơn giông
Nhịp đập con tim cứ rung thành cung đàn huyền ảo
Những đớn đau cuộn trôi vào tâm bão
Vụng về che chắn cơn giông
Tiếng rao đêm tê lạnh suốt mùa đông
Lắt lay gió lùa lao xao ngoài cửa sổ
Nơi dòng đời cứ trôi theo nỗi nhớ
Bỏ lại thời gian cùng ký ức phai mờ
Lắt lay gió lùa lao xao ngoài cửa sổ
Nơi dòng đời cứ trôi theo nỗi nhớ
Bỏ lại thời gian cùng ký ức phai mờ
Tách trà trên tay
nguội lạnh
cả giấc mơ ...
nguội lạnh
cả giấc mơ ...
Hoàng Trúc
22/1/2016
22/1/2016
Khi tách trà đã đi vào thơ
Trả lờiXóaLà nỗi nhớ đằm sâu lắm đấy
cô gái Nga cổ xưa
để lòng mình tan chảy,
bởi chàng trai Cô zac điển trai đi mãi chưa về.
"mưa có rơi dầm dề
ngày có dài lê thê
thì em ơi hãy đợi.."
Người ấy rồi sẽ về
vào một ngày nắng mới
tách trà thơm
sẽ không còn để nguội,
vị ngọt bùi lại chung một chỗ đặt môi.
Có người nhờ em nhắn với chị iu như vậy, ngưỡng mộ quá cơ hi hi !
Thôi đừng đong đếm thời gian
Trả lờiXóaNhâm nhi giọt đắng cung đàn bỏ lơi
Kể từ ngày ấy sầu rơi
Tình kia oan thán đầy vơi chỉ mình
J.H
Thơ hay quá. Chẳng biết chàng nào để lại nỗi buồn cho HT bây giờ đọc lại những vần thơ này có ...tan nát cõi lòng vì ân hận không
Trả lờiXóaNỗi buồn không thể gọi thành tên mà Dung
Xóa