Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015
EM ĐI
Em đi bỏ mặc nơi này
Bỏ anh bỏ cả rừng cây nắng tràn
Em đi bỏ lại cung đàn
Trầm rơi khúc nhạc chiều vàng vấn vương
Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015
CHẢNH
Em chỉ nhớ thôi
sẽ không gọi anh đâu
Cứ để gió đông về tê tái
Cứ để đôi bàn tay tê dại
Trong sắt se giá lạnh lúc xa người ..
sẽ không gọi anh đâu
Cứ để gió đông về tê tái
Cứ để đôi bàn tay tê dại
Trong sắt se giá lạnh lúc xa người ..
HT
18.12.2015
18.12.2015
MÃI XA
Cứ lặng lẽ chúng mình buông tay nhau
Con tim nhói đau người đi người ở lại
Câu thơ chiều nay lạnh lòng vương mãi
Bên ly rượu nồng chẳng kịp ấm bờ môi
Con tim nhói đau người đi người ở lại
Câu thơ chiều nay lạnh lòng vương mãi
Bên ly rượu nồng chẳng kịp ấm bờ môi
DẤU XƯA TÌM LẠI
Những người bạn của một thời sôi nổi
Gặp lại nhau khi tóc nhuốm màu sương
Vẫn nụ cười vẫn ánh mắt thân thương
Tìm lại ngày xưa qua những câu chuyện cũ
Gặp lại nhau khi tóc nhuốm màu sương
Vẫn nụ cười vẫn ánh mắt thân thương
Tìm lại ngày xưa qua những câu chuyện cũ
NGƯỜI YÊU CŨ
Anh thường gọi em là người yêu cũ
Tóc đã bạc rồi mà sao chẳng thể quên
Suốt mấy mươi năm vẫn cứ nhớ về em
Và nụ hôn đầu thuở mình còn vụng dại
Tóc đã bạc rồi mà sao chẳng thể quên
Suốt mấy mươi năm vẫn cứ nhớ về em
Và nụ hôn đầu thuở mình còn vụng dại
TÌM VỀ TUỔI THƠ
Tôi tình cờ biết anh qua một người bạn cùng nơi làm việc. Anh không có gì đặc biệt ngoài sở thích sưu tầm những chiếc bát cổ. Gọi là đồ cổ cho nó oai chứ thực ra những thứ anh mua hoặc tìm kiếm có niên đại cũng chẳng xa xưa là mấy. Những thứ anh mua cũng không quá đắt vì anh cũng không thuộc thành phần khá giả và chắc cũng chẳng có nhiều tiền. Anh chỉ mua những chiếc bát chiết yêu vẽ xanh xanh trắng trắng. Anh mua về rồi chất chúng thành từng chồng trong phòng khách của mình.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)