Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2021

"VỊT GIỜI" CỦA MẸ

Mẹ tôi lấy chồng và sinh được cả thảy tám đứa con, nhưng mãi đến đứa cuối cùng mới là "thằng chống gậy". Ngày ấy mặc dù còn rất nhỏ nhưng tôi nhớ bà nội vẫn gọi chị em tôi là "một lũ vịt giời".

MÌNH TÌM THẤY NHAU

Vậy là chúng mình đã tìm thấy nhau
Sau những chuỗi ngày đơn côi buồn bã
Sau những bước chân ngắn dài buông thả
Lặng thầm lạc lối bơ vơ

BỒI HỒI THÁNG TƯ

Nắng tháng tư rạo rực
Hoa tháng tư nồng nàn
Mây tháng tư nhẹ nhàng
Mênh mang chiều cuối phố

SINH NHẬT ANH

Sinh nhật anh em không có quà
Không có hoa và những nụ hôn đắm đuối
Cũng chẳng có rượu nồng
và những chiều bên nhau rong ruổi
Ngắm hoàng hôn xa
hoang hoải tím chân trời

MẸ ƠI ...

MẸ ƠI ...
con đã về rồi
Hiên nhà vắng mẹ mưa trôi ướt thềm
Mẹ đi buồn cả trăng đêm
Giàn trầu úa lá ghế mềm đẫm sương

TÌNH NGHĨA BẠN GIÀ

Dọc một đoạn phố dài gần hai trăm mét nơi nhà bố mẹ tôi ở có khoảng hơn chục cụ ông, cụ bà chơi rất thân với nhau. Các cụ chỉ chênh nhau người hơn người kém vài ba tuổi nhưng tính ra họ đã làm hàng phố và làm bạn của nhau gần 2/3 thế kỷ.

BẼN LẼN THÁNG BA

Bẽn lẽn Tháng Ba
Nụ cười neo vào gió
Hoa gạo đung đưa từng chùm thắm đỏ
Bâng khuâng soi bóng giếng làng