Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2019

HƯƠNG GIÓ PHÙ VÂN


Lần đấy chúng mình gặp gỡ làm chi
Để bây giờ sầu tàn rơi vụn vỡ
Mỗi đứa một phương chuyện mình thành dang dở
Trách móc nhau cũng từng ấy lời buồn
Thương thì thương mà sao vẫn giận hờn
Chẳng thể quên những gì mình đã có
Lần cuối gặp nhau dư âm còn lối nhỏ
Bờ vai kia sao vẫn đấy lạnh lùng
Đêm thấy dài khoảng trống cứ mông lung
Căn phòng vắng ánh nến càng hiu hắt
Ảo ảnh gần xa lắt lay khoan nhặt
Hơi ấm tình yêu mộng cứ thế xa dần
Vẫn biết rằng
Ta - hương gió phù vân ...
Hoàng Trúc
10/2/2019

3 nhận xét:

  1. Tiến Tuất Cù FBlúc 09:04 4 tháng 7, 2019

    Bài thơ này a đọc mãi vẫn thấy yêu. Anh kg có thời gian để bình sâu về nội dung và ngôn từ của bài thơ . chỉ thấy người viết thật bao dung ... mà cứ muốn đọc đi đọc mãi ...Buồn mà không hề phá phách một chút nào . Trách móc đấy mà thương đấy ... Vì :
    " Vẫn biết rằng :
    Ta - Hương gió phù vân

    Trả lờiXóa
  2. Em cảm ơn anh. Lúc nào cũng được anh động viện bằng những còm men đáng để những người ngoại đạo như em học tập

    Trả lờiXóa
  3. Này em hương gió phù vân
    Mộng tình yêu cứ xa dần chơi vơi...

    Trả lờiXóa

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.