Trời Hà Nội mấy hôm nay rét lắm, cái rét như buốt da buốt thịt. Cái rét tê dại đôi tay đã khiến tôi tìm đọc lại bài thơ “Chắc tại nhớ anh” của tác giả Trúc Vàng. Đây là một trong những bài thơ đầu tiên của nhà thơ mà tôi được đọc. Bài thơ đã cuốn hút, ám ảnh ngay từ lần đọc đầu tiên và cứ thế vang lên trong tôi mỗi khi trời Hà Nội trở gió.
“Hà Nội chiều nay
trở gió phải không anh ..."
trở gió phải không anh ..."