Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

SỢ


Đừng nói lời yêu nữa
Người ơi
Con tim em
đông cứng mất rồi
Vẫn màu hồng thắm
ngày xưa ấy
Buốt giá
ngoài trời tuyết vẫn rơi

Đôi khi


Đôi khi
chỉ muốn mình say
Thực tình
con tim vẫn nhớ
Ngày xưa
ai đi ngang cửa
Gió mùa đông bắc
se lòng
Bây giờ
trời mới sang đông
Mà sao
trong lòng tê tái
Nhớ xưa
con tim vụng dại
Để quên
lối cũ đường về

Bước chân chiều đông


Lặng lẽ bước chân chiều đông
Hanh hao những con phố cổ
Mảng tường rêu phong loang lổ
Cô liêu bên khóm hoa gầy
Đông về cơn gió lắt lay
Cây bàng khẳng khiu trút lá
Bước chân ai kia xa lạ
Lạnh lùng khăn mỏng buông hờ
Trời đông heo hút sương mờ
Bảng lảng mặt hồ liễu rủ ...
Hoàng Trúc
10/11/2014

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

PHÍA SAU THƠ

Phía sau thơ là khoảnh khắc bình yên
Được đắm mình cùng thiên nhiên hoa cỏ
Mỗi sáng sớm ngắm vườn hoa đua nở
Ngoài hiên nhà chim nhỏ lích chích kêu
Phía sau thơ là những áng mây chiều
Bay lãng đãng phía hoàng hôn tím sẫm
Bóng núi mờ xa cô đơn lạnh cóng
Đắm nhìn mây trong xao xuyến trời đêm

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

DỐI LÒNG


Tự nhủ lòng 
sẽ giấu nhớ vào quên
Nhưng kỷ niệm 
sao cứ ùa về vội vã
Ta đã xếp lại
những giấc mơ nghiệt ngã
Giấu yêu thương
cùng hờn giận dối lòng

CHỈ MỘT VỚI TAY


Rất gần đấy 
nào có xa gì đâu
Mình cách nhau chỉ một tầm tay với
Sao cứ nhìn nhau lạnh lùng không nói
Để lệ trào nơi khoé mắt lăn rơi
Chỉ một với tay thôi
Mình sẽ lại cùng nhau đi đến hết cuộc đời
Như ngày xưa cùng nắm tay nhau
bước dài trên phố
Ngắm hoàng hôn tím trời
cùng bầy sầm cầm nhỏ
Vỗ cánh bay loang mặt nước Tây Hồ

BIỂN và BỜ CÁT


Có một ngày em lặng ngắm biển khơi
Ngắm sao trời
và nghe gió vi vu kể chuyện tình của biển
Ngày xửa ngày xưa
biển yêu bờ cát mịn
Khúc du ca êm dịu đã ngàn đời
Sóng mặn nồng yêu khúc hát biển khơi
Biển dào dạt vỗ về bờ cát nắng