Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

THU HOÀI NIỆM



Nhặt chiếc lá thu

bên thềm khuya 

rớt nhẹ
Tự nhủ lòng mình
một thu nữa 
lại sang
Cửa sổ nhà ai
vẫn hắt ánh sáng vàng
Và hàng sấu già
đã đến mùa thay lá

Em ngồi đó một mình
bên hiên, thềm đá
Thả hồn mình
hướng về phía xa xăm
Trong không gian xưa
xốn xang, tĩnh lặng 
Em chờ ai
trong đêm vắng
phố buồn

Trời cũng đã vào thu
thời khắc đã giao mùa
Em vẫn ngồi đây
đếm đong
từng giọt đắng
Để thời gian 
tý tách rơi buồn lắng
Nhỏ xuống đời 
những hoài niệm
Mùa Thu

Hoàng Trúc
8/2014

9 nhận xét:

  1. Dưới trăng vàng ,em nhặt lá thu rơi
    Sương khuya ướt lạnh tóc em rồi
    Đường xưa, sấu rụng vương ,..thềm đá
    Thổn thức tim ai, tiến thở dài....

    Trả lờiXóa
  2. "..Chỉ còn một chiếc lá cuối thu mỏng manh
    Chỉ còn một mình em xót xa chờ anh..."

    Chiếc lá phong rơi, cho mùa thu thấm lạnh
    thương ai ngồi
    thềm đá, đọng sương khuya
    đợi chờ đợi chờ
    Em đợi ai kia
    trong khắc khoải thu vàng về cuối phố
    mong manh cơn gió, nhòa nhạt gương mặt kiều buốt giá đêm thâu
    Lá vàng
    rơi về đâu?
    cho nỗi buồn đọng mi ai muôn thuở
    nếu giọt đắng rơi vào nỗi nhớ
    thì lá ơi, đừng rơi hết mùa Ngâu.

    Trả lờiXóa
  3. Đọc rồi chẳng biết mình đang tiếc thương một cái gì đó rất mơ hồ lại thoáng nghe lời một bài hát đã cũ : Thu năm xưa , khi cung đàn nên tơ , mây trắng bay từng đàn , hoa lá bao giờ tàn...Hỏi người thiếu nữ bên phòng loan ...

    Trả lờiXóa
  4. Thương sao con đường vắng
    Thu về lá vàng rơi
    Dát vàng khắp muôn nơi
    Trong khung trời giá lạnh

    Đếm bước chân cô quạnh
    Nhìn xác lá thu vàng
    Nhớ người đã sang ngang
    Cũng mùa này Thu trước

    Chỉ còn ta vẫn bước
    Trong hoài niệm đơn côi
    Nhặt chiếc lá vàng rơi
    Xót xa buồn em hỡi

    Một cảm xúc Thu cùng Hoang Truc

    Trả lờiXóa


  5. Đêm phố buồn như câu hát ru
    trăn trở ngàn năm
    lứa đôi cách biệt
    Chiếc lá vàng rơi, lòng ai xao xuyến
    trăng thu ngang đầu
    kể chuyện
    đợi chờ mây

    Thu vô tình, hay giả vờ ngây
    đêm trút lá xạc xào con đường nhỏ
    thương ai một mình
    lẻ loi
    mùa trở gió
    hồn thi nhân, vắt vẻo
    với lá rơi

    Đêm hết rồi
    tan cả chơi vơi
    từng hạt nắng, bên trời muôn sắc thắm.

    Trả lờiXóa
  6. Chi Hoang truc lam tho hay qua ...hen gi ma cac anh TROI vao Đa Nang cư ca ngoi chi mai thoi ...em chuc chi luon tre va xinh đep mai ...va co nhiêu bai tho hay nhieu nhhieu hon nua đe cong đong f.b cung thuong thuc va tan huong nhung giay phut that lang man ....Thanks chi yêu ...

    Trả lờiXóa
  7. Nguyễn Thanh Hươnglúc 21:52 9 tháng 9, 2014

    Chỉ khoảnh khắc thôi tôi bỗng nhận ra mình
    Gió mùa thu bồng bềnh tóc bạc
    Em đi qua tôi, lá vàng rơi xào xạc
    Ngoảnh lại nhìn em, tôi thấy bóng tôi xưa...

    Con đường ta đi có nắng, có mưa
    Có mỗi khoảng trời cho riêng mỗi tuổi
    Có gì nhớ thương, có gì tiếc nuối
    Thời gian cứ trôi, cuộc đời cứ trôi...

    Con đường đó em không đi nữa,
    Và chính tôi cũng chẳng lại nào giờ
    Chỉ có mùa thu mỗi năm mỗi bận
    Bứt những chiếc lá vàng thả theo gió vu vơ...

    Trả lờiXóa
  8. Lá rơi vàng trên phố
    Cây lẻ lỏi giữa trời
    Kẽ một làn gió thổi
    Lạnh cả mùa đơn côi

    Trả lờiXóa
  9. Nguyễn Hòa Bìnhlúc 21:55 9 tháng 9, 2014

    Mùa thu đến với nỗi buồn man mác,những chiếc lá vàng rời khỏi những thân cây. Trong khung cảnh thiên nhiên ấy, con người ta bỗng cảm thấy quạnh hiu, cô đơn, khát khao với những khỉ niệm của hạnh phúc thủa nào. Tất cả những cái đó được HT thể hiện trong bài thơ này một cách lắng đọng, lãng mạn, làm rung động những con tim...

    Trả lờiXóa

Nhật ký Hoàng Trúc hoan nghênh những lời góp chân thành, đọc giả có thể dùng tài khoản Google để xuất bản nhận xét của mình, nếu chưa có danh khoản Google, bạn có thể điền danh tính vào mục:Tên/URL để xuất bản nhận xét, Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video vào Phần nhận xét bằng cách lấy URL của ảnh gốc rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.