Nghe tiếng gọi từ một miền xa xa lắm Vọng vào không gian cùng khoảnh khắc lắng lòng Về đi em rung động khoảng trời trong Bao thổn thức chạm vào sâu nỗi nhớ
Chiều Hồ Tây dáng liễu buồn gọi gió Lá vàng rơi xào xạc phía hàng cây Bóng Sâm Cầm vờn mặt sóng xa lay Hoàng hôn lặng chân mây dần tím sẫm
Tiếng gọi thân thương vấn vương sâu đậm Day dứt buồn cùng nỗi nhớ đầy vơi Về đi em thu nhuộm khắp phố rồi Cơn gió lạnh khẽ lùa vào mái tóc Về đi em Thu đang chờ khoe sắc Canh cánh bên lòng hương cốm mới bay xa
Em sẽ về khi trăng hạ tuần qua Để cùng anh ngắm Hồ Tây trong chiều thu lộng gió Cây ban tím mùa này hoa đã nở Cổ Ngư buồn lặng lẽ kỷ niệm xưa ...
Em tự ví mình như que diêm bé nhỏ Thắp sáng tình yêu trong hương sắc cuộc đời Sưởi ấm lòng mình khi đơn lạnh, chơi vơi Bên người mình thương cùng chia nhau hơi ấm